Buổi sáng tại văn phòng tập đoàn Hạ Thị diễn ra như mọi ngày: tiếng nhạc nền nhẹ, bàn phím gõ liên hồi, và những bước chân tất bật của nhân viên. Trần Linh bước vào phòng, tay cầm một tập hồ sơ, lòng cảm giác như có điều gì không ổn.
Cô vừa mở máy tính thì một email lạ hiện lên trong hộp thư đến, tiêu đề chỉ vài từ nhưng đủ khiến cô bàng hoàng:
“Báo cáo nội bộ – Công ty XYZ có dấu hiệu thâu tóm.”
Trần Linh nhíu mày, tay run run khi mở email. Nội dung chi tiết hơn khiến cô cảm giác tim mình như muốn ngừng đập: một nhóm đối tác đang âm mưu mua cổ phần lớn, mục tiêu là công ty cô đang làm – nơi mà cô vừa mới gia nhập, đang nỗ lực từng ngày để chứng minh bản thân.
Cô chớp mắt, cố bình tĩnh, nhưng mọi thứ như quay cuồng trong đầu. Một phần cô nghĩ: “Không thể nào… sao họ lại dám âm mưu ngay dưới mũi mình?”
Cô lập tức nhấc điện thoại, gọi cho một vài người bạn tin cậy trong công ty, nhưng không ai biết gì ngoài những tin tức mơ hồ. Trần Linh hít một hơi dài, tự nhủ: “Phải tìm hiểu kỹ. Nếu không, công việc của mình sẽ bị hủy hoại, và mọi nỗ lực đều trở thành con số không.”
Đúng lúc đó, Hạ Tư Thần bước vào phòng, gương mặt lạnh lùng nhưng ánh mắt sắc bén đã nhìn thấy sự lo lắng của cô từ xa. Anh tiến tới, giọng trầm mà quyết đoán: “Trần Linh, có chuyện gì khiến cô trông bối rối như vậy?”
Trần Linh ngẩng đầu, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, nhưng không giấu nổi sự lo lắng: “Dạ… em nhận được một email lạ, nói rằng công ty chúng ta có nguy cơ bị thâu tóm.”
Hạ Tư Thần nhíu mày, ánh mắt sâu thẳm thoáng vẻ nghiêm trọng. Anh bước lại gần bàn, nhanh chóng đọc qua nội dung email trên màn hình máy tính. Khoảnh khắc đó, Trần Linh cảm giác trái tim anh như co lại vì sự quan tâm, mặc dù vẻ ngoài vẫn giữ nguyên vẻ lãnh khốc.
“Đúng như cô nói,” anh nói, giọng trầm và sắc bén. “Có một nhóm đối tác đang cố gắng mua cổ phần chi phối. Nếu để họ thành công, công ty sẽ mất quyền kiểm soát, và mọi người sẽ chịu thiệt hại nặng nề.”
Trần Linh nắm chặt tay, cố trấn tĩnh: “Vậy… chúng ta phải làm gì để ngăn chặn?”
Hạ Tư Thần nhìn cô, ánh mắt đầy quyết đoán: “Tôi sẽ trực tiếp can thiệp. Cô hãy tập trung vào công việc hiện tại, mọi chuyện khác để tôi lo. Nhưng tôi cần cô hợp tác, cung cấp tất cả thông tin nội bộ mà cô biết.”
Trần Linh gật đầu ngay lập tức, cảm giác vừa nhẹ nhõm vừa lo lắng. “Anh ấy… thực sự sẽ giúp mình.”
Ngay sau đó, họ bắt đầu lập kế hoạch. Hạ Tư Thần chia nhỏ các nhiệm vụ, từng bước xác định những người có liên quan trong âm mưu, đánh giá rủi ro và tìm ra bằng chứng. Trần Linh cảm thấy mình như vừa bước vào một trận chiến thực sự, nơi mỗi quyết định đều quan trọng.
Trong quá trình làm việc, cô phát hiện ra nhiều chi tiết bất thường mà trước đây chưa ai để ý: hợp đồng với các đối tác lớn có nhiều dấu hiệu nghi vấn, các báo cáo tài chính bị sửa đổi tinh vi, và một số lãnh đạo cấp trung cũng có vẻ bị mua chuộc.
Cô thốt lên: “Chúng ta không chỉ phải ngăn chặn đối tác bên ngoài, mà còn phải cảnh giác cả nội bộ.”
Hạ Tư Thần gật đầu, đôi mắt sắc bén chiếu thẳng vào cô: “Chính xác. Đây là trận chiến tinh thần và thông tin. Nếu cô sợ hãi, hãy nói thẳng. Tôi sẽ không để cô bị tổn thương, nhưng tôi cần cô bình tĩnh và tỉnh táo.”
Trần Linh cảm thấy trái tim mình vừa lo lắng vừa dâng lên một niềm tin mạnh mẽ. “Anh ấy… quan tâm mình theo cách thật sự, không chỉ là sếp.”
Cả ngày hôm đó, họ làm việc sát cánh bên nhau. Hạ Tư Thần vẫn giữ vẻ lạnh lùng, nhưng những chỉ dẫn của anh rõ ràng, sắc bén, giúp Trần Linh nắm bắt được tình hình nhanh chóng. Khi cô đưa ra một giả thuyết về kẻ đứng sau, anh không vội bác bỏ mà lắng nghe, phân tích chi tiết, rồi nhẹ nhàng điều chỉnh kế hoạch.
Trần Linh nhận ra, bên cạnh sự nghiêm khắc, anh cũng sẵn sàng tin tưởng và trao cơ hội cho cô chứng minh năng lực. Điều đó khiến cô vừa cảm phục vừa cảm thấy gần gũi hơn với người đàn ông quyền lực này.
Khi màn đêm buông xuống, văn phòng trở nên vắng lặng, chỉ còn ánh đèn vàng chiếu lên khuôn mặt tập trung của hai người. Họ đã thu thập được nhiều bằng chứng quan trọng, đánh dấu những bước tiến đầu tiên để ngăn chặn âm mưu thâu tóm.
Hạ Tư Thần đứng dậy, bước lại gần Trần Linh, giọng trầm: “Ngày mai, chúng ta sẽ họp với ban lãnh đạo. Tôi muốn cô tham dự, cung cấp thông tin trực tiếp. Đây là cơ hội để chứng minh năng lực của cô.”
Trần Linh hít một hơi thật sâu, mắt sáng lên quyết tâm: “Dạ, em sẽ chuẩn bị kỹ càng. Em sẽ không để công ty và anh thất vọng.”
Anh nhìn cô, đôi mắt sâu thăm thẳm ánh lên vẻ đánh giá, nhưng cũng có chút hiếm hoi của sự thừa nhận: “Tốt. Tôi thích người biết nắm bắt cơ hội.”
Khoảnh khắc ấy, Trần Linh cảm nhận được sự gần gũi kỳ lạ. Anh vẫn là Hạ Tư Thần lạnh lùng, quyền lực, nhưng bên cạnh sự nghiêm khắc ấy là một sự bảo vệ và tin tưởng mà cô chưa từng cảm nhận trước đây.
Trần Linh thầm nhủ: “Nếu mình đủ tỉnh táo và dũng cảm, mình có thể đứng vững bên anh… và cùng anh chiến thắng.”
Tối hôm đó, khi trở về căn hộ nhỏ, Trần Linh vẫn còn cảm giác hồi hộp xen lẫn hưng phấn. Công ty đang đứng trước nguy cơ bị thâu tóm, nhưng cô biết, với Hạ Tư Thần bên cạnh, mình không còn đơn độc.
Cô nhìn điện thoại, tin nhắn cuối cùng từ anh hôm nay:
“Ngủ đủ giấc. Ngày mai là bước ngoặt quan trọng. Chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt.”
Trần Linh mỉm cười, ánh mắt kiên định: “Được. Dù khó khăn đến đâu, mình sẽ không bỏ cuộc. Và… mình sẽ không để anh ấy thất vọng.”
Và từ khoảnh khắc này, mối quan hệ giữa Trần Linh và Hạ Tư Thần không chỉ là sếp và nhân viên nữa, mà bắt đầu hình thành sự tin tưởng, hợp tác chiến lược – nền tảng cho những drama công sở, tình cảm ngọt-sủng, và cả những xung đột mạnh mẽ sắp tới.