trà xanh đội lốt anh em tốt

Chương 13: Trà Xanh Đội Lốt Anh Em Tốt


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày thứ hai sau buổi họp báo, tôi nhận được lời mời từ một tổ chức phi lợi nhuận quốc tế tại Geneva — nơi đang đứng ra điều tra các mạng lưới mentor trá hình trên toàn cầu.

Tôi không ngạc nhiên.

Cảm giác như những bước chân mình đã bị theo dõi từ lâu, và giờ đây, cánh cửa quốc tế mở ra để tôi bước vào một “sân chơi” mới, nhưng cũng đầy nguy hiểm hơn.

**

Tại Geneva, tôi được dẫn đến một phòng họp kín. Những khuôn mặt đầy quyền lực đến từ nhiều quốc gia, đại diện các tổ chức nhân quyền, tài chính và cả chính phủ.

Người đứng đầu nhóm điều tra là một phụ nữ quyền lực, khoảng ngoài 40 tuổi, tên là Clara.

Clara giới thiệu:

— “Chúng tôi biết về sự việc ở Việt Nam qua báo cáo của chị. Nhưng đây chỉ là phần nổi của tảng băng. Chúng tôi đã phát hiện ra một mạng lưới toàn cầu sử dụng hình thức mentor, workshop để kiểm soát tâm lý và thao túng quyền lực của phụ nữ trong kinh doanh.”

Tôi hỏi:

— “Và người đứng đầu mạng lưới này là ai?”

Clara nhấn mạnh:

— “Một người phụ nữ có tên Elena Vostrikov, quốc tịch Nga, với danh sách đối tác và “đại lý” trải dài từ Đông Nam Á đến châu Âu.”

**

Trong các tài liệu mà Clara trình chiếu, tôi thấy tên “Triệu Thục Uyên” được xếp vào hệ thống “đại lý khu vực Đông Nam Á”, chịu trách nhiệm kiểm soát thị trường Việt Nam và các nước lân cận.

Elena – người đứng đầu – được mô tả là một phụ nữ đẹp nhưng lạnh lùng, có ảnh hưởng lớn trong giới tài chính và các tổ chức phi chính phủ, vốn được dùng làm bình phong.

**

Tôi nhớ lại câu nói của Ngọc Anh trong phòng điều trần:

“Họ tạo ra giá trị bằng cảm xúc. Dùng tình cảm để bẻ cong lý trí.”

Nhưng giờ tôi hiểu sâu hơn.

Đó không chỉ là chiêu trò ở một thành phố hay một quốc gia.

Mà là một kế hoạch có tổ chức, có tầm nhìn toàn cầu, nhằm biến phụ nữ thành công cụ lợi ích – không phải là những cá nhân tự do.

**

Khi tôi trao đổi với Clara, cô nhìn thẳng vào mắt tôi:

— “Chị Mai Chi, sẽ không có sự khoan nhượng nào đối với mạng lưới này. Nhưng chị cũng phải chuẩn bị cho những cú đánh trả từ các thế lực ngầm.”

Tôi thở sâu:

— “Tôi không biết mình có đủ sức. Nhưng tôi biết mình không thể bỏ cuộc.”

**

Ngày hôm sau, tôi nhận được email từ một người đàn ông bí ẩn, chữ ký là “Rome” – cùng một đoạn video ghi lại cảnh tôi phát biểu tại buổi họp báo, kèm theo lời cảnh báo:

“Chúng tôi sẽ không dừng lại cho đến khi chị im lặng.

Nếu không, chúng tôi sẽ làm cho chị biến mất khỏi mắt thế giới.”

Tôi không sợ.

Bởi tôi đã chuẩn bị tâm thế từ lâu.

**

Quay về khách sạn, tôi gọi điện cho Chiêu Nam:

— “Anh ơi, lần này cuộc chơi đã vượt khỏi tầm tay rồi.”

Anh nói nhẹ nhàng:

— “Anh sẽ cùng em bước qua từng cửa ải. Cho dù là trong nước hay quốc tế, chúng ta đều có một điều: sự thật và sự kiên cường.”

Tôi mỉm cười.

Dù cho bóng tối có dài đến đâu, cũng không thể phủ lấp ánh sáng của chính nghĩa.

**

Tôi đặt vé cho chuyến đi tiếp theo — một hội nghị về quyền phụ nữ tổ chức tại New York, nơi mà tôi sẽ có cơ hội nói chuyện trực tiếp với các tổ chức lớn nhất thế giới.

Trước khi lên máy bay, tôi nhìn lại chiếc USB đựng video cuộc họp của Elena Vostrikov, biết rằng tôi đang bước vào trận chiến của cả cuộc đời.

Nhưng tôi không đơn độc.

Tôi có Chiêu Nam, có Vinh, có những người phụ nữ tôi chưa từng gặp nhưng đã sẵn sàng đứng lên cùng tôi.

Và tôi… sẵn sàng đối đầu với bất cứ ai dám ngáng đường.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.