trà xanh đội lốt anh em tốt

Chương 7: Trà Xanh Đội Lốt Anh Em Tốt


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tôi luôn tin rằng: cái ác ngầm đáng sợ hơn cái ác lộ liễu. Ngọc Anh, xét cho cùng, chỉ là con tốt được huấn luyện để “lấy lòng, chiếm cảm tình, rồi leo lên”. Nhưng người như Triệu Thục Uyên, mới thật sự là kẻ giật dây cả một guồng máy thao túng nữ giới và kiểm soát đàn ông qua dục vọng, cảm xúc và sự thiếu bản lĩnh. Tôi biết mình không thể lật đổ thứ đó bằng vài màn vạch mặt ồn ào. Tôi cần chiến lược, đồng minh, và thông tin. ** Ba ngày sau buổi hội thảo, tôi dùng một tài khoản giả để gia nhập “Hội Nữ Lãnh Đạo Trẻ” — một trong những nhóm mentor do Uyên điều hành, nơi cô ta “truyền cảm hứng và kỹ năng điều hướng xã hội” cho phụ nữ trẻ. Tôi không dùng ảnh thật, không dùng tên thật, nhưng rất nhanh, tôi được chấp nhận. Trong nhóm, tôi thấy những bài viết kiểu: “Phụ nữ thông minh không làm việc cật lực, họ chọn đúng người đàn ông để đầu tư cảm xúc.” “Đừng làm nữ cường. Hãy làm nữ quyến rũ – kẻ khiến sếp bỏ vợ vì bạn.” “Chiến thắng không đến từ giường ngủ, mà từ ánh mắt biết chọn đúng mục tiêu.” Bên dưới là hàng trăm lượt thả tim và comment từ những cô gái trẻ – đa số ở độ tuổi 22–28, tự nhận mình là “mentor trainee”, “đối tác chiến lược của các CEO”, hoặc “thư ký đặc biệt”. Tôi bắt đầu lưu lại danh sách những tài khoản có tương tác cao, đặc biệt là những cô được gọi là “học trò cưng” của Uyên. Và trong số đó, một cái tên khiến tôi đứng hình suốt một phút: "Linh Sugar" – mentor cấp trung, phụ trách đào tạo nhóm phía Nam. Ảnh đại diện là một cô gái tóc xoăn, đeo kính râm, môi đỏ. Tôi phóng to hình, đối chiếu lại với trí nhớ. Không sai. Đó chính là... Linh – bạn thân một thời của tôi. Người từng đâm sau lưng tôi, qua lại với Lâm Khải — mối tình đầu của tôi, và cũng là lý do tôi cắt đứt tất cả để làm lại cuộc đời. ** Tôi thở dài, tự rót một ly vang. Cảm giác chua xót ập về, nhưng không còn đốt cháy tôi như trước. Tôi đã khác. Tôi không còn là Mai Chi ngây thơ năm ấy, không biết phân biệt bạn hay thú săn. Giờ đây, tôi nhìn Linh – không phải với ánh mắt tổn thương – mà với ánh mắt của người sắp lật mặt một con bài bị tưởng là đã mất. ** Hôm sau, tôi nhắn tin riêng cho Linh bằng tài khoản giả: “Chị ơi, em rất ngưỡng mộ chị. Em mới vào nhóm. Có thể nào chị dẫn dắt em được không?” Chỉ một phút sau, Linh trả lời ngay: “Tất nhiên rồi em. Gặp chị ở quán R. Tầng 4, Landmark. 4h chiều mai nhé.” Tôi cười. Trò cũ rích. Nhưng dễ câu hơn cá đói. ** Quán cà phê tầng 4 sang trọng, thơm mùi hoa nhài và bánh nướng. Linh bước vào với váy ôm sát, kính mắt mèo và túi hiệu. Tôi đã ngồi sẵn, đeo khẩu trang, tóc búi cao, ăn mặc giản dị và trang điểm khác hẳn phong cách thường ngày. Linh không nhận ra tôi. Cô ta ngồi xuống, lôi laptop ra, bắt đầu “chia sẻ kinh nghiệm” như một mentor thực thụ: — “Muốn thành công, em phải có ít nhất một ‘cầu nối’ — thường là đàn ông. Nhưng đừng yêu, đừng lún. Chỉ cần kiểm soát họ bằng cách khiến họ cảm thấy em cần họ, nhưng không lệ thuộc.” Tôi gật gù, gợi chuyện: — “Nghe nói chị từng có một case nổi bật là... phá vỡ mối tình 3 năm của người bạn thân?” Linh cười, vén tóc ra sau tai, không hề xấu hổ: — “Ôi, mấy đứa non nớt đó. Bảo vệ người yêu như giữ con búp bê. Nhưng đâu biết đàn ông thích được chinh phục — không phải được quản lý.” Tôi rút điện thoại, lén ghi âm. Cô ta tiếp tục thao thao bất tuyệt, như thể tự hào về sự tàn nhẫn đã qua. Đến khi tôi đứng dậy, định rời đi, Linh bỗng nhìn tôi chằm chằm: — “Ủa... khoan. Em quen…” Tôi kéo khẩu trang xuống, mỉm cười. Linh chết lặng. Tôi cúi đầu nhẹ: — “Chào mừng trở lại, Linh. Nhưng lần này, không ai còn tin chị là bạn thân nữa đâu.” Rồi tôi quay lưng, bỏ đi, để lại gương mặt trắng bệch của Linh — người tưởng rằng mình đã mãi mãi xóa được tội lỗi bằng lớp son mentor hào nhoáng. ** Tối hôm đó, tôi gửi đoạn ghi âm cho một phóng viên nữ chuyên điều tra về giới mentor trá hình – người từng bóc trần một hệ thống "sugar baby trá hình học bổng". Bên dưới file ghi âm, tôi viết: “Còn nhiều cái tên nữa. Nhưng bắt đầu từ cô này – Linh Sugar – là đủ để xé toạc cái mặt nạ mentor truyền cảm hứng của cả hệ thống.” ** Cuộc chiến giờ không còn là vì tôi, vì Chiêu Nam, hay vì Ngọc Anh. Mà là vì hàng trăm người vợ ngoài kia, hàng trăm phụ nữ đang bị chê là “quá nghiêm túc, thiếu hấp dẫn” — để rồi bị đánh cắp tình cảm bởi những cô gái được đào tạo để đóng vai ngây thơ, quyến rũ, thông minh nhưng độc ác. Tôi sẽ là người đạp đổ hệ thống ấy. Từng lớp mặt nạ. Từng mentor trá hình. Từng “quả bom hẹn giờ” đang ngồi trong các văn phòng. Và tôi biết: Trận chiến lớn nhất vẫn đang chờ phía trước.

trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.