trái tim giao ước

Chương 2: Trái Tim Giao Ước


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

1. Màn Đêm Và 4000 Trang Dữ Liệu

Đồng hồ điểm tám giờ tối. Ánh đèn neon lạnh lẽo của tập đoàn Vortex vẫn rực sáng, nhưng hầu hết nhân viên Phòng Chiến lược Marketing đã rời đi, vội vã thoát khỏi không khí căng thẳng hậu cuộc họp khẩn cấp.

Chỉ còn Thiên.

Anh ngồi tại bàn làm việc của mình, chiếc máy tính bảng hiện thị tệp "Dữ liệu Rủi ro Đối thủ - 4000 trang". Đó không phải là 4000 trang văn bản thông thường; đó là hỗn hợp phức tạp của biểu đồ thị trường, báo cáo tài chính quý, phân tích tâm lý người tiêu dùng từ các đối thủ nhỏ lẻ, và đặc biệt là các điều khoản pháp lý rắc rối từ những thị trường mục tiêu khó tính.

Mỹ Anh đã đưa ra một thử thách không chỉ kiểm tra năng lực, mà còn là một đòn tâm lý. Với một người luôn ưu tiên tính nhân văn và kết nối cộng đồng như Thiên, việc buộc anh phải đào sâu vào một núi dữ liệu khô khan, lạnh lùng, hoàn toàn tách biệt với cảm xúc là một cách để cô lập và làm nản lòng anh. Cô muốn xem liệu anh ta là một người lý tưởng hóa suông, hay thực sự là một đối thủ xứng tầm.

Thiên mở một chai nước suối, không phải cà phê. Anh tin rằng, để phân tích lý trí, anh cần một cái đầu tỉnh táo, không bị kích thích quá mức.

“48 tiếng,” Thiên lẩm bẩm. Nhiệm vụ không phải là đọc hết 4000 trang, mà là chắt lọc ra những điểm yếu và rủi ro tiềm tàng, sau đó đề xuất giải pháp cho Project A.

Thiên không hề cảm thấy bị xúc phạm bởi hành động của Mỹ Anh. Ngược lại, anh cảm thấy một sự thách thức thú vị. Nếu Mỹ Anh là hiện thân của logic thép, thì Thiên tin rằng logic cũng cần phải được áp dụng một cách sáng tạo.

Anh bắt đầu công việc bằng phương pháp độc đáo của mình. Thay vì đọc tuần tự, Thiên tập trung vào cấu trúc dữ liệu. Anh dành hai giờ đầu tiên để lập trình một kịch bản nhỏ, sử dụng các thuật toán phân cụm để tự động phân loại và đánh dấu các từ khóa, các chỉ số bất thường (outliers) và các mệnh đề pháp lý lặp lại.

Khi những dòng code chạy xong, màn hình máy tính của Thiên bỗng trở nên sống động. 4000 trang dữ liệu được cô đọng thành 30 biểu đồ tương tác, mỗi biểu đồ đại diện cho một rủi ro cốt lõi.

Đây chính là tài năng ẩn giấu của Thiên: Anh không chỉ là người giỏi marketing mà còn là một chuyên gia về phân tích dữ liệu (data scientist). Anh có khả năng nhìn thấy các câu chuyện, các xu hướng nhân văn đằng sau những con số lạnh lùng, và đó là lý do anh tin vào chiến lược cộng đồng. Anh biết cách làm cho con số "nói" chuyện.

2. Sự Theo Dõi Tinh Tế

Tầng 25, trong văn phòng bọc kính của mình, Mỹ Anh đang xử lý một núi công việc khác. Tuy nhiên, cứ mười lăm phút một lần, ánh mắt cô lại liếc nhìn màn hình nhỏ trên bàn làm việc, nơi hiển thị camera giám sát văn phòng.

Cô thấy Thiên vẫn ngồi đó.

7 giờ tối, 8 giờ tối, 10 giờ tối... Thiên vẫn không rời đi. Điều cô ngạc nhiên không phải là sự chăm chỉ, mà là sự bình tĩnh của anh. Những người khác khi đối mặt với thử thách này thường tỏ ra hoảng loạn, cau mày, liên tục gọi điện thoại. Nhưng Thiên chỉ gõ phím nhẹ nhàng, thỉnh thoảng đứng dậy vươn vai rồi lại tiếp tục.

Mỹ Anh cố gắng giải thích hành vi của mình là "giám sát hiệu suất". Cô cần đảm bảo nhân viên mới này không lơ là công việc quan trọng được giao. Nhưng sâu thẳm, cô thừa nhận cô đang bị thu hút bởi sự khác biệt của anh.

Cô nhớ lại lời anh nói: “Anh muốn một tia chớp rồi tắt, hay một ngọn lửa cháy âm ỉ và lan rộng?”

Cô đã chọn tia chớp. Cuộc đời cô, sự nghiệp của cô, đều xây dựng trên những quyết định chớp nhoáng, sắc bén và mang tính hủy diệt. Cô không dám cho phép mình có một ngọn lửa cháy âm ỉ; sự ổn định đó quá xa xỉ.

Mỹ Anh mở tệp dữ liệu mà cô đã gửi cho Thiên. Cô biết rõ nó là một mê cung. Chính phòng Phân tích Dữ liệu đã phải mất hai tuần để tổng hợp, và kết luận cuối cùng của họ vẫn chỉ là "rủi ro cao, cần theo dõi". Cô muốn xem Thiên sẽ làm gì với nó trong hai ngày.

Khoảng nửa đêm, một tin nhắn email được gửi đến máy tính của Mỹ Anh.

Chủ đề: Cập nhật giữa đêm – Phân tích Rủi ro Act I.

Nó không phải là báo cáo hoàn chỉnh, chỉ là một biểu đồ duy nhất. Thiên đã cô đọng rủi ro lớn nhất từ đối thủ cạnh tranh C thành một sơ đồ mạng lưới cực kỳ trực quan.

Mỹ Anh nhíu mày. Cô mở biểu đồ. Thiên đã chỉ ra rằng đối thủ C đang chuẩn bị một cuộc tấn công pháp lý vào Project A, dựa trên một lỗ hổng về bản quyền mã nguồn nhỏ, mà ngay cả đội pháp chế của Vortex cũng chỉ coi là rủi ro "hàng năm". Thiên đã kết nối dữ liệu pháp lý đó với dữ liệu tài chính của đối thủ C, cho thấy họ đã dành ra một khoản ngân sách bất thường cho việc kiện tụng.

“Không thể nào…” Mỹ Anh lẩm bẩm. Cô gọi điện cho Trưởng phòng Pháp chế, yêu cầu xác minh thông tin. Mười phút sau, Trưởng phòng Pháp chế, giọng run rẩy, xác nhận rằng Thiên đã đúng. Khoản ngân sách đó thực sự đang được chuẩn bị.

Mỹ Anh cảm thấy một luồng điện lạnh chạy dọc sống lưng. Thiên không chỉ đọc dữ liệu, anh ta hiểu được ý định ẩn sau nó. Anh ta đã tìm thấy lỗ hổng mà cô, với tất cả kinh nghiệm của mình, đã bỏ qua vì quá tập trung vào "bức tranh lớn" là lợi nhuận.

3. Khởi Đầu Một Cộng Tác Ngầm

Sáng hôm sau, Mỹ Anh đến văn phòng sớm hơn thường lệ. Cô thấy Thiên đang ngủ gục trên bàn làm việc, tay vẫn còn cầm một cây bút chì và bên cạnh là một cốc nước lọc đã cạn. Vẻ mệt mỏi đã thay thế sự tự tin của anh, nhưng nét mặt anh vẫn rất thanh thản.

Mỹ Anh đứng nhìn anh một lát. Khuôn mặt anh khi ngủ không còn vẻ thách thức nữa, mà chỉ là sự trẻ trung và niềm đam mê công việc thuần khiết.

Cô đột nhiên nhớ lại đêm qua. Thiên đã cứu Vortex khỏi một thảm họa pháp lý tiềm tàng. Anh đã chứng minh rằng, đằng sau sự nhân văn mà anh đề cao, là một bộ óc phân tích sắc bén hơn bất kỳ ai trong phòng Chiến lược.

Cô nhẹ nhàng đặt một phong bì nhỏ lên bàn Thiên. Bên trong là thẻ truy cập vào phòng nghỉ dành cho ban lãnh đạo, nơi có phòng tắm và một chiếc ghế sofa tiện nghi hơn. Cô làm việc này một cách lén lút, không muốn bị ai nhìn thấy. Đó là sự thừa nhận kín đáo nhất mà cô có thể dành cho anh.

Mỹ Anh quay trở lại phòng mình, ngồi xuống và gửi một email cho Thiên (đã được hẹn giờ để gửi lúc 7:30 sáng).

Chủ đề: Project A – Yêu cầu bổ sung.

Nội dung: Trưởng nhóm Thiên, phân tích ban đầu của anh về rủi ro pháp lý là chính xác. Tôi cần anh tiếp tục tập trung vào việc dự báo các rủi ro dài hạn. Tôi đã bổ sung 500 trang dữ liệu chi tiết hơn về cấu trúc vốn của đối thủ B. Hạn chót vẫn giữ nguyên. Tôi mong đợi một báo cáo tóm tắt chỉ hai trang, không hơn, tập trung vào giải pháp giảm thiểu rủi ro có thể thực hiện được trong ngân sách đã cắt giảm.

Đây là một sự hợp tác ngầm. Cô không công khai ca ngợi anh, nhưng cô đã tin tưởng giao cho anh nhiệm vụ quan trọng nhất: bảo vệ Project A khỏi sự sụp đổ.

4. Hai Thế Giới Song Song

Thiên tỉnh dậy lúc 7 giờ. Anh thấy phong bì nhỏ trên bàn và bức thư điện tử của Mỹ Anh. Anh mỉm cười. Cô không hề nhắc đến việc anh đã cứu cô, cũng không hề cảm ơn, nhưng tấm thẻ và yêu cầu bổ sung dữ liệu đã nói lên tất cả.

Thiên hiểu rằng, Mỹ Anh là một người phụ nữ bị mắc kẹt. Cô là "logic thép" nhưng lại đang đấu tranh với một thứ gì đó vô hình. Anh quyết định sẽ không công kích cô nữa, mà sẽ dùng năng lực của mình để tìm kiếm "cánh cửa" mà anh đã nói đến.

Anh vào phòng nghỉ ban lãnh đạo, tắm rửa nhanh chóng và thay một chiếc áo sơ mi mới mà anh luôn dự trữ trong ngăn kéo. Cảm giác như được nạp lại năng lượng.

Trong suốt ngày hôm đó, Mỹ Anh tiếp tục điều hành các công việc khác của Project A, nhưng tâm trí cô không thể hoàn toàn thoát khỏi công việc của Thiên. Cô bắt đầu thay đổi một số chiến thuật marketing dựa trên phân tích rủi ro ban đêm của anh.

Hai người làm việc song song nhưng dường như lại gắn kết một cách vô hình. Mỹ Anh thấy mình bắt đầu đưa ra các quyết định sắc bén hơn, vì cô biết rằng có một người đang bảo vệ hậu phương rủi ro cho cô. Thiên cảm thấy có mục đích hơn, vì anh biết rằng công sức của mình đang được sử dụng để bảo vệ một dự án mà anh tin rằng có tiềm năng thay đổi thế giới.

5. Đột Phá Nguy Hiểm

Buổi tối thứ hai. Chỉ còn vài giờ nữa là hết hạn.

Thiên đã hoàn thành bản tóm tắt hai trang. Nó không chỉ là bản phân tích rủi ro, mà còn là một bản tuyên ngôn chiến lược mới. Anh đã tìm ra rằng rủi ro lớn nhất không phải đến từ đối thủ cạnh tranh B hay C, mà đến từ chính mô hình kinh doanh quá cứng nhắc của Vortex.

Trong phần Phân tích Cấu trúc Vốn, Thiên phát hiện ra Vortex đã sử dụng đòn bẩy tài chính quá lớn cho Project A, khiến tập đoàn cực kỳ nhạy cảm với bất kỳ sự chậm trễ nào trong doanh thu ban đầu. Nếu Project A không đạt được 30% mục tiêu doanh số trong tháng đầu tiên như Mỹ Anh kỳ vọng, toàn bộ tập đoàn sẽ rơi vào khủng hoảng thanh khoản nghiêm trọng.

Thiên nhận ra, áp lực mà Mỹ Anh đang gánh vác không chỉ là danh vọng cá nhân, mà là sự sống còn của cả một tập đoàn và hàng nghìn người lao động.

Giải pháp của anh không chỉ là giảm thiểu rủi ro, mà là thay đổi trọng tâm chiến lược: Thay vì chạy theo 30% doanh số đại chúng, hãy đảm bảo 10% khách hàng trung thành, bền vững với giá trị trọn đời cao. Điều này sẽ ổn định dòng tiền và giúp Vortex vượt qua nguy cơ thanh khoản, bất chấp sự chậm trễ từ đối thủ.

Và để làm được điều đó, cần phải có yếu tố cộng đồng – chính là kế hoạch ban đầu của anh.

Thiên đứng dậy, nhìn vào màn đêm thành phố. Anh đã hoàn thành nhiệm vụ "lý trí thép" mà Mỹ Anh giao phó. Giờ đây, anh phải đối mặt với cô, không phải chỉ với dữ liệu, mà là với sự thật trần trụi về tình hình tài chính của Vortex.

Anh gửi báo cáo hai trang, sau đó là tệp chi tiết đính kèm.

Mỹ Anh, đang ngồi tại nhà riêng trong một căn hộ áp mái cao cấp, nhận được email. Cô mở tệp. Cô đọc. Đôi mắt cô từ lạnh lùng chuyển sang kinh ngạc, rồi cuối cùng là sự lo lắng tột độ.

Nguy cơ Thanh khoản. Đòn bẩy tài chính quá lớn.

Thiên không chỉ hoàn thành thử thách, anh đã lột trần bí mật lớn nhất của tập đoàn, một bí mật mà chỉ ban lãnh đạo cấp cao mới biết.

Mỹ Anh đứng dậy, bước ra ban công. Cô nhìn xuống thành phố rực rỡ, nhưng trong mắt cô, mọi thứ dường như đang chìm trong một màu xám xịt. Cô đã giao cho Thiên một nhiệm vụ để loại bỏ anh ta, nhưng anh ta lại trở thành người duy nhất nhìn thấu được điểm yếu chí mạng của cô.

Trong khoảnh khắc đó, Mỹ Anh nhận ra: Thiên không phải là mối đe dọa, anh là người cứu rỗi tiềm năng. Nhưng việc cô thừa nhận điều này sẽ đồng nghĩa với việc cô phải phá vỡ bức tường sắt mà cô đã xây dựng quanh mình.

Cuộc đối đầu tiếp theo sẽ không chỉ là về công việc, mà là về sự sống còn của cô. Và nó sẽ diễn ra vào buổi sáng mai.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×