1. Sức Mạnh Của Những Câu Chuyện Thầm Lặng
Ngân sách khủng hoảng truyền thông vừa được chuyển giao đã biến góc văn phòng cũ kỹ của Team Lõi thành một trung tâm sáng tạo không ngừng nghỉ. Thay vì chạy quảng cáo, Thiên dùng tiền để tài trợ cho các nhóm cộng đồng nhỏ đang sử dụng Project A một cách chân thật.
Chiến dịch “Câu Chuyện Thật” chính thức được khởi động.
Thiên, Linh, Hùng và cô Thanh làm việc như một cỗ máy bốn người hoạt động theo nhịp điệu hoàn toàn khác biệt so với Vortex. Không có cuộc họp căng thẳng, chỉ có các buổi thảo luận mở, xoay quanh các câu hỏi: “Chúng ta có thể giúp họ điều gì?” và “Sự thật nằm ở đâu?”
Hùng, chuyên viên thiết kế từng bị coi là “quá bay bổng,” giờ đây trở thành linh hồn của chiến dịch. Anh tạo ra các đồ họa tối giản, tập trung vào trích dẫn chân thật từ người dùng, tránh xa mọi hình ảnh hào nhoáng. Linh, với khả năng phân tích dữ liệu cảm xúc, xác định chính xác các nhóm có nguy cơ rời bỏ Project A và gửi những thông điệp hỗ trợ đúng lúc, biến sự phẫn nộ thành lòng trung thành. Cô Thanh dùng kinh nghiệm hành chính và mạng lưới của mình để đảm bảo mọi thủ tục tài trợ cho cộng đồng diễn ra nhanh chóng, tránh xa sự quan liêu của tập đoàn.
Trong vòng 72 giờ, hiệu ứng bắt đầu rõ rệt.
Video của Minh lan truyền một cách tự nhiên. Dân mạng, mệt mỏi với sự giả tạo của chiến dịch “Tia Chớp,” bỗng tìm thấy một góc an ủi và chân thành. Các nhóm thảo luận nhỏ trên Project A bắt đầu phát triển mạnh mẽ.
“Vortex đã phạm sai lầm, nhưng ít ra họ cũng biết lắng nghe,” một người dùng bình luận trên diễn đàn. “Chỉ cần một sản phẩm tốt và một chút tôn trọng, thế là đủ.”
Uy tín thương hiệu của Vortex bắt đầu được phục hồi. Con số LTV (Giá trị trọn đời của khách hàng) trong nhóm người dùng mới của Thiên tăng trưởng ổn định, từng chút một, vững chắc như một cây cổ thụ đang bén rễ, hoàn toàn khác biệt so với sự giảm sút nhanh chóng của nhóm người dùng từ chiến dịch “Tia Chớp.”
2. Sự Tức Giận Của “Phe Tia Chớp”
Trưởng phòng Marketing Hải và nhóm của anh ta ngồi trong phòng họp, gương mặt tối sầm. Họ là những người từng làm việc dưới triết lý của Mỹ Anh, tin vào ngân sách khổng lồ và kết quả tức thì. Việc chứng kiến Thiên, một người mới với một nhóm “tầm thường,” cứu vãn tình hình bằng cách đối lập hoàn toàn với chiến lược của họ, khiến họ cảm thấy bị sỉ nhục.
“Hải, chuyện gì đang xảy ra?” Mỹ Anh hỏi, trong buổi họp báo cáo định kỳ.
Hải lắp bắp: “Thưa Giám đốc, Team Lõi đang đi ngược lại mọi nguyên tắc Marketing cơ bản. Họ đang biến Vortex thành một tổ chức phi lợi nhuận! Các con số của họ nhỏ bé nhưng lại đang làm mất tập trung vào mục tiêu 30% doanh số của chúng ta.”
Mỹ Anh liếc nhìn bảng số liệu. Team Lõi đã đạt 3% LTV cao. Đó là 3% ổn định, là bộ đệm quý giá.
“Chỉ 3%, Giám đốc. Chúng ta cần 30%,” Hải nhấn mạnh.
Mỹ Anh lạnh lùng đáp: “3% LTV cao còn đáng giá hơn 20% lượt tải xuống giả tạo mà chiến dịch của anh mang lại. Team Lõi đang làm công việc mà cả bộ phận của anh không làm được: xây dựng lại niềm tin. Công việc của anh bây giờ là học cách hỗ trợ họ, thay vì phàn nàn.”
Mỹ Anh đã đưa ra một quyết định dứt khoát. Cô đã công khai đứng về phía Thiên, bất chấp sự phản đối của những người từng là đồng minh thân cận của cô. Điều này càng làm tăng thêm sự ghen ghét và âm mưu ngầm trong nội bộ Vortex.
3. Cuộc Điều Tra Bí Mật
Mỹ Anh ngồi một mình trong văn phòng vào một buổi tối. Mặc dù cô tin tưởng vào khả năng của Thiên, nhưng sự xuất hiện của anh quá đột ngột, quá hoàn hảo, khiến Logic Thép của cô không thể chấp nhận. Anh giống như một nhân vật bước ra từ một cuốn tiểu thuyết, một anh hùng hoàn hảo với lý tưởng không thể lay chuyển. Điều đó là không thực tế.
Cô bấm số gọi cho Hùng, thư ký riêng của mình, một người phụ nữ kín đáo, trung thành tuyệt đối và có mạng lưới thông tin rộng lớn.
“Tôi muốn một bản báo cáo đầy đủ về quá khứ của Trưởng nhóm Thiên. Mọi thứ. Từ trường đại học, sự nghiệp, các dự án thất bại, các mối quan hệ cá nhân. Tôi muốn sự thật, không phải tin đồn.”
Hai ngày sau, Mỹ Anh nhận được tệp báo cáo. Hùng đã làm việc rất cẩn thận.
Thiên, tên thật là Nguyễn An Thiên, tốt nghiệp thủ khoa ngành Khoa học Dữ liệu (Data Science) tại một trường đại học danh tiếng ở nước ngoài. Lý lịch công việc anh rất ấn tượng, nhưng có một vết đen lớn:
Năm năm trước, Thiên là đồng sáng lập của một công ty khởi nghiệp công nghệ, “Compass,” với mục tiêu tạo ra một nền tảng hỗ trợ giáo dục phi lợi nhuận. Dự án đã huy động được vốn lớn. Tuy nhiên, Thiên đã rời đi đột ngột sau hai năm.
Nguyên nhân anh rời công ty được ghi là “mâu thuẫn chiến lược.”
Mỹ Anh cảm thấy có điều gì đó không ổn. Một người có lý tưởng mạnh mẽ như Thiên sẽ không từ bỏ đứa con tinh thần của mình chỉ vì “mâu thuẫn chiến lược.” Cô yêu cầu Hùng đào sâu hơn vào Compass, tập trung vào các bài báo và báo cáo tài chính ẩn.
Điều cô tìm thấy khiến cô rúng động.
Compass đã thất bại một cách thảm hại, không phải vì thị trường hay công nghệ, mà vì một quyết định đạo đức. Đối tác của Thiên, một người bạn thân tên là Quang, đã bí mật bán dữ liệu người dùng trẻ tuổi cho một công ty quảng cáo thuốc lá điện tử, nhằm cứu vãn công ty khỏi phá sản.
Thiên đã biết được điều đó, phản đối dữ dội, và một mình báo cáo sự việc cho các nhà đầu tư. Anh đã tự tay phá hủy công ty mình sáng lập, từ bỏ mọi cổ phần và danh vọng, chỉ để giữ lại nguyên tắc không bao giờ bán rẻ người dùng.
Anh không hề thất bại. Anh đã chọn sự liêm chính thay vì thành công.
Đọc đến đây, Mỹ Anh cảm thấy có một cảm xúc lạ lùng dâng lên, hoàn toàn xa lạ với cô. Đó không phải là sự cạnh tranh, mà là sự ngưỡng mộ, xen lẫn với một nỗi đau xót. Cô nhận ra sự tĩnh lặng của Thiên không phải là sự thiếu tham vọng, mà là sự thanh thản của một người đã trả giá quá đắt cho lý tưởng của mình.
4. Khoảnh Khắc Lắng Đọng Trong Mưa
Sáu giờ tối, cơn mưa đột ngột trút xuống như thác đổ. Mọi người đã về hết, chỉ còn Mỹ Anh và Thiên ở tầng 25.
Mỹ Anh đứng bên cửa sổ kính lớn, nhìn những hạt mưa va vào nhau. Cô cầm một ly cà phê đen, nhưng nó đã nguội lạnh. Cô cảm thấy cô độc. Cô đã giữ Vortex đứng vững bằng mọi giá, kể cả việc dùng đòn bẩy tài chính rủi ro nhất. Cô tự hỏi, liệu cô có đang đi theo con đường của Quang – chấp nhận đạo đức giả để cứu lấy thành công?
Thiên bất ngờ xuất hiện. Anh không gõ cửa. Anh chỉ đứng cách cô một khoảng cách vừa phải.
“Giám đốc,” Thiên nói, giọng anh trầm và nhẹ nhàng, không hề có sự căng thẳng. “Nếu anh đang lo lắng về QCI, anh có thể yên tâm. Họ sẽ không rút vốn trong tuần này.”
Mỹ Anh quay lại, ngạc nhiên. “Sao anh biết?”
“Chiến lược ‘Câu Chuyện Thật’ đã tạo ra một làn sóng thiện cảm nhỏ, đủ để xoa dịu họ. Họ là những nhà đầu tư, họ tôn trọng sự ổn định. Anh đã cho họ thấy sự ổn định dài hạn qua LTV, ngay cả khi doanh số tức thời không đạt.”
Thiên đưa cho cô một chiếc cốc ấm. Đó là trà gừng. “Cà phê lạnh không giúp ích gì cho sự tỉnh táo.”
Mỹ Anh nhận lấy chiếc cốc. Lần đầu tiên, cô chấp nhận sự quan tâm của anh một cách tự nhiên.
“Anh đã phá hủy công ty của mình vì một nguyên tắc,” Mỹ Anh nói, mắt cô nhìn thẳng vào anh. Cô muốn xem phản ứng của anh.
Thiên không hề bối rối. Anh biết cô đã điều tra anh.
“Tôi không phá hủy nó, Giám đốc,” Thiên đáp. “Tôi đã cứu nó khỏi bị biến chất. Compass được tạo ra để giúp đỡ. Khi nó trở thành công cụ để bán rẻ lòng tin của những người cần giúp đỡ, nó không còn là Compass nữa.”
Anh nhìn vào mắt cô, không phải với tư cách nhân viên, mà là một người ngang hàng. “Anh và tôi khác nhau. Anh tin rằng mục tiêu vĩ đại biện minh cho phương tiện khắc nghiệt. Tôi tin rằng phương tiện phải xứng đáng với mục tiêu.”
“Vậy, mục tiêu của anh ở Vortex là gì?” Mỹ Anh hỏi, giọng cô chất chứa sự nghi ngờ sâu sắc. “Để chứng minh rằng logic thép của tôi là sai lầm?”
“Mục tiêu của tôi là cứu Project A, vì tôi tin nó có thể giúp đỡ mọi người. Và tôi muốn cứu anh,” Thiên nói.
Câu nói đó khiến Mỹ Anh sững sờ. “Cứu tôi?”
“Anh đang cố gắng gánh vác mọi thứ một mình. Anh đang dùng logic để che giấu cảm xúc. Anh đang sợ hãi việc thất bại sẽ làm đổ vỡ mọi thứ. Tôi biết cảm giác đó, Giám đốc. Anh đã từng trải qua nó, và tôi sẽ không để anh phải đối diện với nó lần nữa.”
Mỹ Anh cảm thấy toàn bộ lớp bảo vệ của mình bị xuyên thủng. Anh đã nhìn thấy sự sợ hãi đằng sau vỏ bọc lạnh lùng của cô. Lần đầu tiên, cô không cảm thấy sự cô độc, mà là sự thấu hiểu.
5. Bước Chân Đầu Tiên Của Sự Ghen Ghét
Sáng hôm sau, Mỹ Anh quyết định hành động dựa trên kết quả điều tra. Cô biết rằng Quang, đối tác cũ của Thiên, hiện đang làm cố vấn cho đối thủ cạnh tranh C.
Cô gọi cho Hải, Trưởng phòng Marketing. “Hải, tôi muốn anh ngừng mọi hoạt động quảng cáo đại chúng trong vòng 48 giờ. Tập trung ngân sách vào việc phát triển tính năng tương tác của Project A mà Team Lõi đã gợi ý.”
Hải kinh ngạc. “Nhưng Giám đốc, chúng ta đang ở giữa chiến dịch! Tốc độ là sinh mạng!”
“Sự chân thật mới là sinh mạng,” Mỹ Anh lạnh lùng đáp. “Đừng hỏi nữa, hãy làm theo.”
Hải rời đi, nhưng trong lòng anh ta là cơn bão giận dữ và hoài nghi. Anh ta không tin vào Thiên. Anh ta chỉ thấy Thiên là kẻ cơ hội đã lôi kéo Mỹ Anh làm thay đổi hoàn toàn chiến lược cốt lõi của Vortex.
Hải quyết định hành động. Anh ta dùng mối quan hệ cũ, bí mật rò rỉ thông tin về sự thay đổi đột ngột trong chiến lược của Vortex cho Quang, đối tác cũ của Thiên, người hiện đang làm cố vấn cho đối thủ C.
“Vortex đang mất phương hướng. Giám đốc Mỹ Anh đang giao Project A cho một người tin vào những thứ vớ vẩn là ‘cộng đồng’ và ‘nhân văn’,” Hải nói qua điện thoại. “Đây là cơ hội tốt nhất để anh tấn công.”
Vô tình, sự ghen ghét của Hải đã tạo ra một cánh cửa cho kẻ thù thực sự của Thiên—Quang—quay trở lại sân chơi.
Thiên không hề biết rằng, cuộc chiến anh đang tham gia không chỉ là về triết lý kinh doanh, mà còn là một cuộc đối đầu cá nhân với quá khứ.
Mỹ Anh, khi đó đang ngồi trong phòng, cảm thấy có điều gì đó không ổn. Cô đã nhìn thấy sự thay đổi nhỏ trong ánh mắt của Hải. Cô biết, trong Vortex, sự đồng thuận là một điều xa xỉ. Cô đã đặt lòng tin vào Thiên, nhưng sự tin tưởng đó phải được bảo vệ.
Cô mở tệp báo cáo về Quang và đối thủ C. Cô cảm thấy một cơn ớn lạnh. Lần đầu tiên, Mỹ Anh và Thiên phải đối mặt với một kẻ thù chung, kẻ thù đến từ quá khứ bi kịch của Thiên. Và Mỹ Anh, người từng chỉ tin vào Logic, giờ đây lại đang đứng lên bảo vệ người đã cứu cô khỏi chính mình.