Ngày hôm sau, Lạc Tường bước vào công ty với tâm trạng pha trộn giữa hồi hộp và quyết tâm. Sau những giận hờn, hiểu lầm liên tiếp, cô biết rằng mối quan hệ giữa cô và Hạ Vân Thần đã thay đổi – không chỉ là sếp và trợ lý, mà còn là những rung động khó gọi tên đang âm ỉ trong tim.
Cô hít sâu, tự nhủ: “Hôm nay phải thật bình tĩnh, tập trung vào công việc. Nhưng… sao tim cứ lo lo mỗi khi nhìn anh ta?”
Khi vừa mở laptop chuẩn bị cho buổi họp, Hạ Vân Thần tiến đến, ánh mắt sắc lạnh nhưng hơi… dịu dàng hơn hôm qua.
“Cô Lạc Tường, hôm nay tôi muốn cô cùng tôi thảo luận dự án quan trọng với đối tác,” anh nói, giọng trầm, ánh mắt dõi theo cô tỉ mỉ.
Cô gật đầu, tim đập nhanh, vừa bối rối vừa háo hức: “Vâng, thưa anh.”
Giận hờn xen lẫn rung động
Trong buổi họp, Lạc Tường trình bày mạch lạc, chi tiết từng bước dự án. Hạ Vân Thần ngồi phía đối diện, thi thoảng nghiêng người, lắng nghe, ánh mắt không còn sắc lạnh tuyệt đối mà dường như… tập trung vào từng cử chỉ của cô.
Một đồng nghiệp vô tình nhận xét:
“CEO, cô Lạc Tường hôm nay thật sự tự tin và rõ ràng.”
Hạ Vân Thần nhíu mày, giọng trầm:
“Đúng vậy, nhưng vẫn cần cải thiện một số chi tiết nhỏ.”
Lạc Tường đỏ mặt, vừa giận vừa xấu hổ: “Anh… lúc nào cũng nghiêm khắc, nhưng sao lại khiến tim mình rung động thế này?”
Khoảnh khắc ngọt ngào đầu tiên
Buổi chiều, Hạ Vân Thần gọi cô ra văn phòng riêng để bàn về một số chi tiết trong dự án. Khi cửa phòng đóng lại, anh tiến lại gần, khoảng cách giữa họ chỉ còn vài bước chân.
“Cô đã hiểu lý do tôi nhấn mạnh việc kiểm soát cảm xúc chưa?” anh hỏi, giọng trầm nhưng ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt cô lâu hơn bình thường.
Cô gật đầu, giọng nhỏ: “Vâng… tôi hiểu rồi. Nhưng anh… sao lúc nào cũng khiến tôi vừa giận vừa rung động?”
Anh im lặng, rồi bất ngờ khẽ mỉm cười, bàn tay đưa nhẹ lên vai cô:
“Bởi vì cô đặc biệt. Tôi muốn cô trưởng thành, nhưng cũng… muốn cô an toàn.”
Tim Lạc Tường nhói lên, cảm giác vừa bất ngờ vừa ấm áp. Cô hít sâu, cố nén cảm xúc, nhưng trong lòng đã ngập tràn những rung động khó gọi tên.
Khoảnh khắc ấy kéo dài, chỉ còn hai người, gần nhau, tim cùng đập, khiến Lạc Tường vừa bối rối, vừa háo hức.
Hiểu nhau hơn qua thử thách
Ngày hôm sau, Hạ Vân Thần yêu cầu Lạc Tường dẫn dắt một cuộc họp quan trọng với đối tác. Trong quá trình thảo luận, cô gặp phải tình huống bất ngờ: một thông tin quan trọng bị nhầm lẫn. Cô căng thẳng, nhưng anh nhanh chóng tiến đến, nhẹ nhàng hướng dẫn cô cách xử lý, ánh mắt vừa nghiêm nghị vừa quan tâm.
“Bình tĩnh. Cô chỉ cần tập trung, mọi thứ sẽ ổn,” anh nói, giọng trầm, bàn tay vô tình chạm vào tay cô khi đưa hồ sơ.
Tim Lạc Tường đập mạnh, cô ngẩng lên nhìn anh, ánh mắt vừa giận vừa… không giấu nổi cảm giác rung động.
Sau buổi họp, Hạ Vân Thần đứng gần cô, giọng trầm:
“Cô đã làm tốt. Tôi tin cô hơn mỗi ngày.”
Lạc Tường mỉm cười, trong lòng dâng lên cảm giác ấm áp: lần đầu tiên cô cảm nhận được sự tin tưởng thật sự từ Hạ Vân Thần, không chỉ là sự nghiêm nghị hay thử thách.
Kết thúc ngày
Về cuối ngày, Lạc Tường rời công ty, trong lòng vừa háo hức vừa bối rối. Cô biết rằng từ nay, mỗi ngày ở Hạ Thần Group sẽ là một thử thách cả về công việc lẫn cảm xúc, nơi giận hờn, rung động và những khoảnh khắc ngọt ngào sẽ liên tục xuất hiện.
Trước khi rời đi, cô nhắn tin cho bạn thân:
“Hôm nay… anh ấy… thực sự tin tôi. Tim mình vừa vui vừa lo, không biết nên giận hay hạnh phúc nữa.”
Tin nhắn trả lời:
“Chính xác! Chuẩn bị tinh thần cho những ngày tiếp theo nhé, cậu sẽ còn rung động nhiều hơn nữa!”
.