trái tim không lùi bước

Chương 5: Xung đột và thử thách cảm xúc


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày thứ hai sau buổi trình bày, Lạc Tường bước vào văn phòng với tâm trạng pha trộn giữa lo lắng và quyết tâm. Cô biết rằng mối quan hệ giữa cô và Hạ Vân Thần đang dần trở nên phức tạp, và bất cứ hành động nào cũng có thể tạo ra hiểu lầm hoặc cơ hội chứng minh bản thân.

Ngay khi cô đi qua sảnh lớn, cô nhìn thấy Hạ Vân Thần đang đứng trò chuyện với một nhóm đối tác quan trọng. Anh mặc vest đen, đứng thẳng người, ánh mắt sắc lạnh, nhưng khi anh cười với một người trong nhóm, nụ cười ấy lại khiến cô có cảm giác… tim mình nhói lên.

Lạc Tường lặng người một giây, sau đó lấy lại bình tĩnh và tiến thẳng vào văn phòng. Cô tự nhủ: “Không được sao nhãng. Hôm nay, mình sẽ hoàn thành mọi việc.”

Nhưng đúng lúc cô chuẩn bị mở laptop, một đồng nghiệp nam tiến tới, nói nhỏ:

“CEO vừa nhận được thông tin từ phía đối tác nước ngoài. Có vẻ họ muốn trao phần trình bày cho cô gái mới – người hôm qua anh ấy nói chuyện.”

Lạc Tường giật mình, ánh mắt chớp nhanh. Một phần trong cô cảm thấy ghen nhẹ, một phần khác bực bội: “Anh ta… sao lại ưu ái cô ấy như vậy?”

Khi Hạ Vân Thần bước vào, ánh mắt anh dừng lại trên Lạc Tường. Anh nhìn cô lâu hơn bình thường, giọng trầm:

“Cô nghe thấy rồi chứ? Tôi muốn cô theo dõi và hỗ trợ. Nếu cô không hài lòng, thì hãy chứng minh cho tôi thấy năng lực của cô.”

Lạc Tường cắn môi, cảm giác vừa tức giận vừa quyết tâm trào lên: “Được. Tôi sẽ chứng minh mình không thua kém ai.”

Buổi trưa, khi mọi người rời phòng họp, Hạ Vân Thần gọi cô lại:

“Đi cùng tôi một lát.”

Cô hơi do dự, nhưng vẫn bước theo anh ra ngoài. Họ đi lên tầng thượng của tòa nhà, nơi có view toàn thành phố. Gió nhẹ thổi qua, làm mái tóc đen dài của Lạc Tường bay nhẹ.

Anh đứng im, ánh mắt nhìn cô:

“Cô không nên để cảm xúc cá nhân ảnh hưởng công việc. Ghen tuông hay lo lắng đều không giúp ích gì. Nếu cô muốn ở lại vị trí này, hãy học cách kiểm soát cảm xúc.”

Lạc Tường hơi đỏ mặt, cảm giác vừa xấu hổ vừa bực mình: “Anh… anh cứ coi tôi như một cô gái yếu đuối sao? Tôi đủ năng lực, anh biết mà!”

Hạ Vân Thần nhíu mày, giọng đều đều nhưng nghiêm nghị:

“Thế thì hãy chứng minh. Tôi sẽ theo dõi.”

Một im lặng kéo dài. Gió thổi qua, mang theo cảm giác vừa căng thẳng vừa khó tả giữa hai người. Lạc Tường cảm nhận tim mình đập nhanh – không phải vì sợ, mà vì ánh mắt anh, sự nghiêm nghị và… một chút gì đó khó hiểu khiến cô không thể rời mắt.

Ngày hôm đó, Lạc Tường quay về bàn làm việc, toàn bộ cơ thể căng thẳng. Cô biết rằng Hạ Vân Thần không hề dễ đoán, mỗi hành động của cô đều được quan sát kỹ lưỡng. Nhưng cô cũng nhận ra một điều quan trọng: cô không còn chỉ là cô gái kiêu ngạo, mà đã bắt đầu biết cách đối mặt với quyền lực và thử thách thực sự.

Về nhà, cô nhắn tin cho bạn thân:

“Anh ta… hôm nay lại khiến mình bối rối. Không hiểu sao vừa sợ vừa hứng thú…”

Tin nhắn trả lời ngay:

“Chắc chắn là kiểu nam chính lạnh lùng, nhưng quan tâm lén lút. Cậu nhớ giữ bình tĩnh nhé!”

Lạc Tường mỉm cười, nhưng trong lòng vẫn còn băn khoăn: Liệu Hạ Vân Thần đang thật sự đánh giá cô, hay chỉ thử cô?

Và cô biết, mỗi ngày ở Hạ Thần Group sẽ là một thử thách không chỉ về năng lực, mà còn về cảm xúc, nơi mà giận hờn, hiểu lầm và những rung động đầu tiên sẽ liên tục xuất hiện, kéo dài đến tận… 50 chương của câu chuyện.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×