Ngày hôm sau, Lạc Tường đến công ty với tâm trạng pha trộn giữa căng thẳng và tò mò. Sau những thử thách trước, cô biết rằng mọi hành động của mình đều bị Hạ Vân Thần theo dõi, và chỉ một sai sót nhỏ cũng có thể dẫn đến hiểu lầm.
Sáng sớm, cô bước vào phòng họp, chuẩn bị cho buổi gặp mặt đối tác quan trọng. Cô đang kiểm tra hồ sơ thì bỗng nhìn thấy Hạ Vân Thần đứng trò chuyện với cô gái xinh đẹp – người mà hôm trước khiến cô nghi ngờ. Hai người họ cười nói rất tự nhiên, thân mật đến mức Lạc Tường cảm thấy một cơn ghen nhẹ trỗi dậy trong lòng.
Cô cố nén cảm xúc, quay lại hồ sơ, nhưng tay cô run nhẹ khi phải trình bày trước CEO. Khi Hạ Vân Thần bước vào phòng họp, ánh mắt anh dừng lại trên cô, sắc lạnh và nghiêm nghị:
“Cô đã chuẩn bị đủ chưa?”
“Vâng, thưa anh,” Lạc Tường trả lời, nhưng giọng cô hơi run.
Buổi họp bắt đầu. Lạc Tường tự tin trình bày, nhưng trong lòng vẫn bị phân tâm bởi ánh mắt Hạ Vân Thần dõi theo cô và cô gái khác. Cô cảm thấy như mình đang phải “tranh giành” sự chú ý, mặc dù biết rõ Hạ Vân Thần là CEO và bản thân không nên ghen tuông.
Sau buổi họp, Hạ Vân Thần gọi cô lại:
“Cô và cô gái đó… sao lại đứng gần nhau trong buổi gặp đối tác?” giọng anh bình thản nhưng sắc bén, khiến Lạc Tường hơi giật mình.
“Ch… chúng tôi chỉ trao đổi hồ sơ, không có gì khác,” cô vội giải thích, giọng run nhẹ.
Anh nhìn cô một lát, im lặng. Lạc Tường cảm nhận ánh mắt anh vừa nghiêm nghị vừa… khó đoán, khiến tim cô đập nhanh. Cô bực mình: “Sao anh cứ nghi ngờ mình như vậy?”
Hạ Vân Thần không trả lời, chỉ gật đầu lạnh lùng: “Cô nên biết, công việc và cảm xúc cá nhân phải tách biệt. Nếu không, sẽ xảy ra hiểu lầm không đáng có.”
Lạc Tường đỏ mặt, cảm giác vừa xấu hổ vừa giận dấy lên: “Anh… sao lúc nào cũng coi tôi như cô bé non nớt vậy chứ?”
Không khí căng thẳng giữa hai người kéo dài đến tận cuối buổi chiều. Lạc Tường về nhà, cảm giác giận hờn và bối rối trộn lẫn. Cô tự nhủ: “Anh ta… rõ ràng quan tâm nhưng lại luôn tạo khoảng cách. Mình phải chứng minh năng lực, nhưng sao tim mình cứ rung lên mỗi khi nhìn anh?”
Ngày hôm sau, khi Lạc Tường đến công ty, cô nhận được một email nội bộ từ Hạ Vân Thần:
“Cô Lạc Tường, hôm nay buổi họp thứ hai sẽ do cô đảm nhiệm phần chính. Chuẩn bị kỹ càng. Sai sót nhỏ cũng không được phép.”
Cô đọc xong, vừa cảm thấy áp lực vừa thấy… hơi hạnh phúc. Dường như anh đang thử thách nhưng cũng tin tưởng cô phần nào, điều đó khiến cảm xúc cô rối bời.
Trong lòng Lạc Tường bắt đầu hình thành một sự nhận thức: Hạ Vân Thần – lạnh lùng, quyền lực, khó đoán – thực ra đang để ý cô theo cách riêng của anh, nhưng cách thể hiện của anh khiến cô vừa bực mình, vừa tò mò, và cũng… bắt đầu rung động.
Cô biết rằng mối quan hệ giữa cô và CEO Hạ Vân Thần sẽ không còn đơn giản, và từ đây, những giận hờn, hiểu lầm, nhưng cũng đầy rung động sẽ liên tục xuất hiện, kéo dài xuyên suốt 50 chương của câu chuyện.