trần thiên thiên trong lời đồn

Chương 13: Âm mưu kép của ác nữ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, Trần Thiên Thiên thức dậy với tâm trạng cảnh giác cao độ. Sau khi tìm được Ngự Sử Lâm làm đồng minh, cô biết rằng ác nữ sẽ không ngừng lập kế hoạch mới, thậm chí còn tinh vi hơn lần trước.

Tiểu Hoa bước vào phòng, giọng thận trọng:

— “Phu nhân, ác nữ đang triển khai âm mưu kép. Một âm mưu ban ngày, một âm mưu ban đêm. Ngài cần chuẩn bị tinh thần và chiến lược.”

Trần Thiên Thiên nhíu mày, tay nắm chắc chiếc quạt giấy:

— “Âm mưu kép… thì càng thú vị. Mình phải quan sát kỹ, phối hợp với Lục Hạo và Ngự Sử Lâm, không được mắc bẫy.”

Cả ba cùng di chuyển qua hành lang cung điện, quan sát từng động tác, ánh mắt của phi tần và hầu cận. Ác nữ xuất hiện, tỏ ra thân thiện nhưng ánh mắt sắc lạnh tiết lộ âm mưu.

Âm mưu ban ngày diễn ra tại khu vườn chính: ác nữ xúi giục một phi tần ganh ghét Trần Thiên Thiên tung tin đồn về cô, khiến các hầu cận khác hiểu nhầm.

Trần Thiên Thiên bình tĩnh, vận dụng chiến lược:

Quan sát và phân tích: cô ghi nhận mọi phản ứng, ánh mắt và lời nói của mọi người.

Hài hước hóa tình huống: khi bị hiểu lầm, cô khéo léo nói một câu vừa duyên dáng vừa hài hước, khiến mọi người bật cười, phá tan không khí căng thẳng.

Hỗ trợ từ đồng minh: Lục Hạo đứng bên bảo vệ, Ngự Sử Lâm phân tích âm mưu từ xa, giúp cô điều chỉnh chiến lược.

Âm mưu ban đêm là thử thách nguy hiểm hơn: ác nữ chuẩn bị bẫy sàn trơn và hầu cận cài những “vật dụng bất ngờ” nhằm hãm hại cô. Trần Thiên Thiên và Lục Hạo di chuyển khéo léo, trong khi Ngự Sử Lâm chỉ dẫn cách né tránh và xử lý tình huống.

Một tình huống cao trào xảy ra: một chiếc bình hoa nặng sắp rơi trúng Trần Thiên Thiên. Cô không hoảng sợ mà nhanh trí dùng quạt giấy đỡ, khiến bình rơi xuống sàn an toàn. Ác nữ đứng từ xa, nhíu mày, không ngờ cô đã dự đoán được.

Sau đó, Trần Thiên Thiên dùng lời nói khéo léo và hài hước để chuyển hướng sự chú ý của mọi người, phá tan âm mưu. Mọi người vừa thở phào vừa bật cười, và ác nữ hậm hực, lộ vẻ tức giận vì thất bại.

Khi màn đêm buông xuống, Trần Thiên Thiên đứng trên ban công, nhìn ánh trăng phản chiếu trên hồ sen, tay ôm chiếc quạt giấy, mỉm cười:

— “Âm mưu kép của ác nữ… cũng chỉ là thử thách. Mình đã học được cách phối hợp, quan sát và ứng biến. Không còn là nhân vật phụ bị ghét nữa, mình sẽ sống sót, khéo léo, hài hước và lãng mạn theo cách của riêng mình!”

Lục Hạo đứng bên cạnh, ánh mắt tinh quái:

— “Phu nhân, hôm nay quả thực xuất sắc. Âm mưu kép không thể hạ gục ngài.”

Ngự Sử Lâm gật đầu, nghiêm túc:

— “Đúng vậy. Ngươi đã học cách phối hợp với đồng minh, dự đoán âm mưu và xử lý tình huống cao trào. Đây là bước tiến quan trọng trong chiến lược sinh tồn của ngươi.”

Trần Thiên Thiên mỉm cười, ánh mắt kiên định:

— “Mỗi thử thách, mỗi thất bại hay thành công… đều là bài học. Mình sẽ không ngừng tiến lên, biến cung điện này thành sân chơi của trí thông minh và duyên dáng. Âm mưu hay thử thách không thể đánh bại mình nữa!”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×