Thanh xuân của chúng tôi không chỉ là những ngày tháng rực rỡ, mà còn là hành trình đối mặt với những giấc mơ và thực tế, đôi khi rất đỗi khác biệt.
Buổi sáng hôm đó, ánh nắng đầu mùa len qua khung cửa sổ phòng ký túc xá, tôi thức dậy với tâm trạng đầy hy vọng. Kỳ Trầm đã chuẩn bị sẵn bánh mì và một cốc sữa tươi để tôi ăn sáng, nụ cười của cậu luôn là động lực lớn nhất.
Chúng tôi hẹn nhau ở trường để cùng học nhóm, trao đổi bài vở và bàn về những dự định tương lai.
Tuy nhiên, cuộc sống không phải lúc nào cũng như mơ. Kỳ Trầm đang phải gánh vác nhiều trách nhiệm hơn tôi tưởng. Ngoài việc học, cậu còn phải giúp đỡ em gái và gia đình, đôi khi phải làm thêm để trang trải chi phí sinh hoạt.
Một ngày nọ, khi tôi đến thăm cậu tại ký túc xá, thấy cậu ngồi im lặng, đôi mắt buồn sâu thẳm.
Tôi hỏi:
— “Anh sao vậy? Có chuyện gì à?”
Cậu thở dài:
— “Anh mơ ước được học đại học, có một tương lai tốt đẹp hơn. Nhưng thực tế quá khó khăn, anh sợ không thể theo đuổi được.”
Tôi nắm lấy tay cậu, nhẹ nhàng:
— “Anh không đơn độc đâu, em sẽ luôn bên anh, cùng anh vượt qua mọi khó khăn.”
Cậu nhìn tôi, ánh mắt lấp lánh một niềm tin mới.
Những ngày sau đó, tôi và Kỳ Trầm cùng nhau lên kế hoạch chi tiết cho tương lai. Chúng tôi tìm kiếm các suất học bổng, tham gia các câu lạc bộ phát triển kỹ năng để tăng cơ hội.
Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Áp lực học tập, lo lắng về tài chính và những mâu thuẫn trong gia đình khiến cả hai đều mệt mỏi.
Một lần, trong lúc tranh luận về hướng đi, tôi và Kỳ Trầm có những lời nói không hay, làm tổn thương nhau.
Sau đó, chúng tôi ngồi xuống, thẳng thắn chia sẻ cảm xúc, dần hiểu nhau hơn.
— “Anh biết anh đã làm em đau lòng, anh xin lỗi.” – Cậu nói.
— “Em cũng vậy, mình cần kiên nhẫn hơn với nhau.” – Tôi đáp.
Tình yêu không chỉ là sự ngọt ngào, mà còn là sự bao dung và đồng hành vượt qua thử thách.
Một buổi tối, khi cả hai cùng ngồi bên nhau trên mái nhà ký túc xá, nhìn ra bầu trời đầy sao, Kỳ Trầm nói:
— “Dù giấc mơ có xa vời thế nào, anh vẫn sẽ cố gắng, vì có em ở bên.”
Tôi mỉm cười, cảm nhận được sức mạnh từ tình yêu giản dị nhưng vững chắc ấy.
Dù con đường phía trước còn nhiều gian khó, chúng tôi tin rằng, chỉ cần không buông tay, giấc mơ sẽ không còn quá xa vời.