trí lực siêu phàm

Chương 10: Bí mật hé lộ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm ấy, Linh thức dậy với tâm trạng nặng nề. Trải qua vụ tấn công bất ngờ, cô cảm thấy sức mạnh tâm lý vừa là món quà, vừa là trách nhiệm nặng nề. Trực giác mách bảo rằng hôm nay sẽ là ngày cô phát hiện những manh mối quan trọng về kẻ theo dõi và các vụ án gần đây.

Khi Linh đến văn phòng, Huy đã có mặt, ánh mắt nghiêm nghị nhưng ẩn chứa sự lo lắng. “Hôm nay tôi sẽ dẫn cô đến một địa điểm đặc biệt. Có thể cô sẽ tìm ra manh mối quan trọng liên quan đến kẻ theo dõi.”

Linh hít sâu, cảm giác hồi hộp trỗi dậy: Mỗi lần tôi đối mặt với thử thách, tôi lại tiến gần hơn đến sự thật. Nhưng cũng nguy hiểm hơn.

Huy đưa Linh đến một căn hộ cũ, nơi từng xảy ra một vụ án chưa giải quyết. Căn phòng bị bỏ hoang, bụi phủ dày, nhưng Linh ngay lập tức cảm nhận một dòng cảm xúc lạ – nỗi sợ hãi và lo lắng của nạn nhân trước khi mất tích, xen lẫn sự bí ẩn và căng thẳng mà kẻ theo dõi để lại.

Cô bước vào, tập trung toàn bộ khả năng tâm lý. Mỗi bước đi đều kết nối với cảm xúc còn sót lại, như thể từng mảnh ghép của câu chuyện đang được hé lộ. Linh phát hiện một vật nhỏ nằm dưới gầm giường – một mẩu giấy với những ký hiệu lạ. Khi cảm nhận năng lượng xung quanh, cô nhận ra đây là manh mối liên quan trực tiếp đến kẻ theo dõi.

Huy nhìn Linh, giọng trầm: “Cô cảm nhận được gì?”

Linh cầm mẩu giấy, nhắm mắt tập trung: “Có một thông điệp… nhưng nó bị mã hóa. Cảm giác này… giống như hắn muốn tôi tìm ra, nhưng không dễ dàng. Và hắn đã theo dõi tôi từ lâu, chắc chắn có mối liên hệ với các vụ án trước đó.”

Huy gật, ánh mắt lóe lên sự nể phục: “Tôi cũng cảm nhận được. Hắn tinh vi hơn chúng ta tưởng. Nhưng hôm nay, cô vừa tìm ra manh mối, vừa tránh được nguy hiểm. Điều đó chứng tỏ sức mạnh tâm lý của cô đang tiến bộ.”

Linh mở mắt, tim đập mạnh. Cô vừa hồi hộp vừa háo hức: Một bước gần hơn đến sự thật, nhưng cũng nguy hiểm hơn.

Trong lúc nghiên cứu mẩu giấy, Linh nhận ra ký hiệu giống một loại mật mã tinh vi, kết hợp với các vụ trộm gần đây. Cô bắt đầu liên kết các manh mối: kẻ theo dõi không chỉ muốn lợi dụng khả năng tâm lý của cô mà còn sử dụng nó như công cụ để che giấu những hành động phạm pháp.

Huy đứng bên, theo dõi từng động tác của Linh, ánh mắt nghiêm túc: “Cô cần thận trọng. Mỗi manh mối hé lộ một phần sự thật, nhưng cũng đồng thời đưa cô vào tầm ngắm của hắn.”

Buổi chiều, Linh và Huy cùng nhau phân tích các vụ án trước, kết hợp với mẩu giấy mới tìm được. Linh dùng sức mạnh tâm lý để cảm nhận từng nỗi sợ hãi, lo lắng của các nạn nhân và nhân chứng. Nhờ đó, họ phát hiện ra những điểm chung tinh vi mà cảnh sát chưa nhận ra – kẻ theo dõi luôn xuất hiện gần hiện trường, nhưng tinh vi đến mức không ai nghi ngờ.

Huy đặt tay lên vai cô, ánh mắt dịu dàng nhưng nghiêm nghị: “Cô đã tìm ra manh mối quan trọng. Nhưng cần nhớ, càng tiến gần sự thật, nguy hiểm càng lớn. Chúng ta phải tính toán kỹ lưỡng từng bước.”

Linh gật, cảm giác vừa hồi hộp vừa quyết tâm trỗi dậy. Cô nhận ra sức mạnh tâm lý không chỉ giúp cô đọc cảm xúc người khác mà còn là chìa khóa để giải mã những bí mật nguy hiểm.

Trên đường về, Linh cảm nhận áp lực từ kẻ theo dõi vẫn còn đó, âm thầm nhưng rõ rệt. Cô biết hắn sẽ không dừng lại, và mỗi bước tiến gần sự thật là một thử thách mới. Nhưng Linh cũng nhận ra một điều quan trọng: nhờ Huy ở bên, cô không còn cảm thấy cô đơn trước mọi nguy hiểm.

Buổi tối, Linh ghi nhật ký, tay run run nhưng đầy quyết tâm. Cô viết lại chi tiết về manh mối, cách mình phân tích cảm xúc, và dự đoán về hành vi của kẻ theo dõi. Cô nhận ra rằng hôm nay, cô không chỉ tiến gần hơn đến sự thật, mà còn trưởng thành hơn về mặt tinh thần và kỹ năng tâm lý.

Ngồi nhìn ra cửa sổ, ánh đèn thành phố lấp lánh, Linh thầm nhủ: Hắn vẫn rình rập đâu đó, nhưng tôi sẽ không sợ hãi. Tôi sẽ tìm ra sự thật, bảo vệ bản thân và những người xung quanh. Và cùng Huy, chúng tôi sẽ đối mặt mọi nguy hiểm, bước từng bước đến câu trả lời cuối cùng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×