trí lực siêu phàm

Chương 9: Tấn công bất ngờ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi sáng hôm ấy, Linh thức dậy với cảm giác bất an – trực giác của cô mách bảo rằng hôm nay không giống bất kỳ ngày nào trước đây. Những ngày luyện tập sức mạnh tâm lý đã giúp cô nhạy bén hơn, nhưng trực giác này báo hiệu một điều xấu sắp xảy ra.

Khi bước ra ngoài, Linh cảm nhận dòng người như bình thường, nhưng một áp lực lạ len lỏi quanh cô, tinh vi và nguy hiểm. Cô nhận ra: Kẻ theo dõi hôm trước không bỏ cuộc, hắn đang chuẩn bị hành động.

Tại văn phòng, Huy đã chờ sẵn. Ánh mắt anh sắc bén, giọng trầm: “Cô cảm thấy áp lực từ ai đó không? Hôm nay, hắn sẽ thử tấn công trực tiếp. Cô phải cực kỳ cảnh giác.”

Linh nhíu mày, tim đập nhanh. “Tôi đã chuẩn bị tinh thần, nhưng… trực giác của tôi cho thấy hắn không chỉ tinh vi mà còn nguy hiểm.”

Huy gật, ánh mắt nghiêm nghị: “Đúng vậy. Hắn sẽ lợi dụng bất kỳ sơ hở nào. Cô phải sử dụng khả năng tâm lý, nhưng cũng phải biết tự bảo vệ.”

Buổi sáng trôi qua căng thẳng. Mỗi lần Linh dùng sức mạnh để cảm nhận cảm xúc của đồng nghiệp hay khách hàng, cô đều cảnh giác với kẻ lạ. Nhưng hắn vẫn lẩn khuất ở đâu đó, tinh vi như một bóng ma, quan sát từng hành động của cô.

Đến trưa, Linh nhận được tin nhắn từ Huy:

"Hẹn gặp cô ở con hẻm phía sau văn phòng. Hãy chuẩn bị tinh thần."

Linh bước tới, hẻm yên tĩnh, chỉ có tiếng gió xào xạc. Chưa kịp nhìn kỹ, cô đã cảm nhận áp lực tinh vi lan tỏa quanh người – kẻ thù đang ẩn nấp, chuẩn bị tấn công. Tim cô đập nhanh, toàn bộ cơ thể căng như dây đàn.

Bỗng nhiên, từ góc tối, một người xuất hiện, lao tới Linh với tốc độ kinh ngạc. Linh lập tức tập trung, dùng sức mạnh tâm lý để cảm nhận nỗi sợ hãi trong cơ thể hắn. Cô phát hiện hắn không chỉ căng thẳng mà còn rất nóng nảy – một đặc điểm giúp cô dự đoán động tác tiếp theo.

Huy xuất hiện kịp thời, đứng ngay phía sau Linh, tay nắm chặt, chuẩn bị can thiệp nếu cần. Linh hít sâu, tập trung vào cảm xúc của kẻ tấn công, đồng thời tìm cách duy trì khoảng cách an toàn. Cô nhẹ nhàng, nhưng sắc bén, truyền cảm giác bình tĩnh và cảnh báo vào tâm trí hắn: Tôi biết cậu đang làm gì, dừng lại ngay.

Kẻ tấn công dừng lại trong giây lát, ánh mắt lóe lên sự bất ngờ. Nhưng hắn không từ bỏ, tiếp tục lao tới. Linh nhanh chóng sử dụng trực giác tâm lý, dự đoán từng động tác, tránh né một cách điêu luyện. Huy nhảy vào, chặn đường hắn, ánh mắt sắc bén và cơ thể sẵn sàng phản ứng.

Sau một loạt động tác căng thẳng, kẻ tấn công bị ép lùi lại, không thể tiến gần hơn. Linh cảm nhận nỗi sợ hãi trong cơ thể hắn, kết hợp với sự phối hợp tinh tế của Huy, cuối cùng hắn bỏ chạy. Linh đứng đó, tim đập mạnh, cơ thể căng thẳng nhưng mắt sáng ngời quyết tâm.

Huy đặt tay lên vai cô, giọng dịu nhưng nghiêm nghị: “Cô đã làm tốt. Nhưng hôm nay chỉ là lần đầu hắn thử tấn công trực tiếp. Chúng ta phải cảnh giác hơn nữa.”

Linh thở dài, cảm giác vừa mệt vừa phấn khích: “Tôi… tôi chưa bao giờ cảm thấy căng thẳng đến thế. Nhưng tôi cũng thấy mạnh mẽ hơn. Nhờ có anh, tôi mới có thể đối mặt.”

Buổi chiều, họ trở về văn phòng. Linh ghi nhật ký, tay run run nhưng quyết tâm. Cô viết lại chi tiết cuộc tấn công, cách cô dùng sức mạnh tâm lý để kiểm soát tình huống, và sự phối hợp nhịp nhàng với Huy. Cô nhận ra rằng sức mạnh tâm lý không chỉ là công cụ giúp người khác, mà còn là vũ khí bảo vệ chính mình.

Trước khi đi ngủ, Linh nhìn ra cửa sổ, ánh đèn thành phố lấp lánh. Cô thầm nhủ: Hắn sẽ không dừng lại, nhưng tôi sẽ không sợ hãi. Tôi sẽ luyện tập, kiểm soát sức mạnh, và bảo vệ bản thân. Huy sẽ luôn bên tôi, và cùng nhau, chúng tôi sẽ vượt qua mọi thử thách.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×