Sau vụ container cảng Nam, sở cảnh sát rơi vào tình trạng báo động cao. Các tổ chuyên án được huy động, nhưng mọi dấu vết đều dẫn đến ngõ cụt. Bức thư ký tên “Bóng Đêm” được phân tích bằng nhiều phần mềm nhận dạng chữ viết, nhưng kết quả không khớp với bất kỳ hồ sơ tội phạm nào trong cơ sở dữ liệu.
Trong phòng làm việc, Lâm Khang ngồi bất động trước bảng trắng. Trên đó anh đã viết lại tất cả dữ liệu:
Camera mất hình: 3:17 – 3:27
Tin nhắn: “Mười phút đủ thay đổi cuộc đời.”
Mã số: 10 → 1, 27 → 9, 32 → ?
Thư ký tên: “Bóng Đêm.”
Anh dán thêm bức ảnh chiếc ghế đặt trong container. Một ghế trống. Một lời nhắn nhử mồi. Hung thủ đang biến mọi chi tiết thành ẩn dụ.
“Bóng Đêm…” Anh lẩm bẩm. “Tên này không phải ngẫu nhiên.”
Buổi chiều, Khang đến gặp người bạn cũ: tiến sĩ Nguyễn Dương, chuyên gia ngôn ngữ và mật mã học ở trường đại học khoa học xã hội. Văn phòng của Dương chất đầy sách, bảng đen viết chi chít ký hiệu.
Khang đặt tờ giấy có chuỗi số và thư lên bàn. “Tôi cần ý kiến của cậu.”
Dương nhấc kính, chăm chú nhìn. “10 → 1, 27 → 9, 32 → ?. Đây là dạng quy đổi, có thể liên quan bảng chữ cái hoặc tọa độ. Nếu dùng bảng chữ cái Latin: 10 là J, 1 là A. 27 vượt ngoài phạm vi. 32 cũng vậy. Có thể là bảng chữ cái mở rộng, hoặc mã ASCII.”
Ông lấy phấn, viết nhanh. “Nếu 27 → 9, nghĩa là có phép chia hoặc phép trừ. Ví dụ 27 – 18 = 9. 10 – 9 = 1. Vậy quy luật có thể là trừ đi số đứng trước.”
Khang cau mày: “32 thì sao?”
Dương lắc đầu. “Chưa đủ dữ liệu. Nhưng rõ ràng đây không phải ngẫu nhiên. Người này có kiến thức toán học cao.”
Khang im lặng một lúc, rồi đưa ra bức thư. “Còn chữ viết tay?”
Dương soi kỹ từng nét chữ. “Nghiêng trái nhẹ, độ dốc ổn định. Người viết rất kỷ luật, kiểm soát nét bút hoàn hảo. Đây là kiểu chữ của một người rèn luyện lâu dài, có thể từng học trong môi trường quân sự hoặc học thuật cao cấp.”
“Ý cậu là hắn không phải tội phạm đường phố.”
“Đúng. Đây là trí tuệ đã qua đào luyện.”
Tối hôm đó, Khang lái xe một mình về nhà. Trời đổ mưa rả rích. Trong gương chiếu hậu, anh cảm giác có chiếc xe đen bám theo. Anh tăng tốc, rẽ vào đường nhỏ. Chiếc xe vẫn theo.
Khang tấp vào bãi xe bỏ hoang, tắt đèn, nấp sau một dãy container rỉ sét. Vài phút sau, chiếc xe đen đi ngang, không giảm tốc. Anh thở dài, biết mình đang trở nên đa nghi. Nhưng với một kẻ như “Bóng Đêm,” mọi thứ đều có thể là bẫy.
Khi về tới căn hộ, Khang mở hộp thư trước cửa. Một phong bì trắng nằm gọn bên trong, không dấu niêm phong. Trái tim anh chùng xuống.
Anh mở ra. Bên trong chỉ có một tấm ảnh cũ, đã ngả màu. Trong ảnh là một cậu bé khoảng mười hai tuổi, đứng trước bảng đen đầy ký hiệu toán học phức tạp. Gương mặt thông minh, đôi mắt sáng quắc nhưng ánh nhìn trống rỗng, lạnh lùng.
Mặt sau tấm ảnh có dòng chữ nguệch ngoạc:
“Người này từng đạt IQ 182, được gọi là thần đồng toán học. Nhưng mười năm trước, cậu biến mất sau một vụ cháy phòng thí nghiệm. Hãy thử tìm xem hắn là ai.”
Khang ngồi phịch xuống ghế. Bức ảnh run run trên tay anh. Đây là lời gợi ý trực tiếp đầu tiên về thân phận hung thủ.
Sáng hôm sau, anh tìm đến kho lưu trữ cũ của trường đại học khoa học tự nhiên. Sau nhiều giờ lục hồ sơ, cuối cùng anh cũng tìm ra một cái tên: Trần Duy Khải.
Khải, sinh năm 1991, được mệnh danh là “thiên tài toán học trẻ nhất Việt Nam.” Năm mười ba tuổi đã tham gia nhiều đề tài nghiên cứu, từng được mời sang châu Âu học bổng. Nhưng hồ sơ đột ngột kết thúc vào năm hai mươi hai tuổi: “Mất tích sau vụ hỏa hoạn tại phòng thí nghiệm Đại học Aegis.”
Không ai biết thi thể Khải ở đâu. Vụ án khi đó được kết luận là tai nạn.
Khang ngồi lặng hàng giờ. Trực giác mách bảo anh: Trần Duy Khải chính là “Bóng Đêm.”
Chiều muộn, khi rời kho lưu trữ, Khang nhận được cuộc gọi khẩn. Một vụ án mới xảy ra ở khu công nghệ cao phía Đông. Anh tức tốc đến hiện trường.
Nạn nhân lần này là một giám đốc công nghệ nổi tiếng, chết trong văn phòng riêng. Cửa khóa từ bên trong, không dấu hiệu đột nhập. Trên bàn, ngoài xác chết, chỉ có một tờ giấy nhỏ ghi:
“32 → 16”
Khang nhìn con số, mồ hôi túa ra. Mảnh ghép đã tiếp tục. Hung thủ đang từng bước hoàn thiện chuỗi mật mã của mình.
Anh biết, đây không chỉ là trò đùa trí tuệ. Đây là cuộc săn lùng có tính toán, mà mỗi bước đi đều đào sâu vào bóng ma quá khứ — nơi một thiên tài từng bị bỏ rơi, nay quay lại với trí tuệ biến thành vũ khí chết người.
Và trò chơi mới chỉ đang ở màn khởi động.