trò chơi ở sân đình

Chương 10: Nguồn Gốc Lời Nguyền


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau những đêm trải qua các trò chơi dân gian biến dạng, Minh quyết định tìm hiểu sâu hơn về lịch sử sân đình và những sự kiện dẫn đến lời nguyền. Anh quay lại nhà bà Lan, nơi cất giữ cuốn sổ cũ và những ghi chép về lễ hội từ nhiều thập kỷ trước.

Bà Lan tiếp anh với ánh mắt lo lắng, nhắc nhở:

“Con phải cẩn thận. Lịch sử của sân đình không chỉ là những trò chơi, mà còn là máu, lòng ích kỷ và sự ghen ghét của người xưa. Không ai giải được nếu không hiểu tận gốc.”

Minh mở cuốn sổ, lật đến những trang cũ mờ nhòe. Bà Lan kể:

“Hơn một thế kỷ trước, trong làng xảy ra mâu thuẫn giữa hai dòng họ lớn. Một bên muốn mở rộng lễ hội để trẻ em trong làng cùng vui chơi, nhưng bên kia lo sợ mất đi quyền lực và may mắn của gia tộc mình. Trong lúc giận dữ và ganh ghét, một nhóm người đã lập lời nguyền trên sân đình, biến các trò chơi dân gian thành bẫy giữ linh hồn trẻ con. Họ tin rằng, ai bước vào sẽ giúp duy trì quyền lực và giữ lễ hội theo ý mình.”

Minh lặng người. Những gì anh chứng kiến suốt nhiều đêm qua – trò chơi biến dạng, bóng trẻ con, các thử thách nguy hiểm – tất cả đều xuất phát từ lòng ích kỷ của người xưa. Anh ghi chú từng chi tiết, từng sự kiện lịch sử, kết hợp với các ký hiệu trong hầm cổ và bản đồ trò chơi.

Bà Lan tiếp tục:

“Không chỉ là lòng ích kỷ. Người xưa còn sử dụng nghi lễ tâm linh, nhờ các thầy phù thủy để trói linh hồn trẻ con vào sân đình. Ai bước vào sẽ trở thành mắt xích trong lời nguyền. Những linh hồn trẻ con bị mắc kẹt mãi, chỉ có trí tuệ và lòng can đảm của người sống mới phá được.”

Minh cảm thấy áp lực nặng trĩu. Anh nhận ra rằng không chỉ là trò chơi hay thử thách, mà là một hệ thống lời nguyền tinh vi, kết hợp văn hóa dân gian, trò chơi, và nghi lễ tâm linh. Anh cần giải mã toàn bộ hệ thống này nếu muốn cứu các linh hồn trẻ con.

Trong khi nghiên cứu, Minh tìm thấy một bức thư cũ giấu dưới lớp giấy vàng:

“Nếu ai dám phá lời nguyền, phải bước qua tất cả trò chơi, hiểu luật chơi của người xưa, và tìm ra lối ra từ sân đình. Ai thất bại, sẽ mắc kẹt vĩnh viễn, như những đứa trẻ trước đây.”

Minh lặng người. Lời nhắn này như xác nhận tất cả những gì anh trải qua, và đồng thời nhắc nhở rằng thử thách phía trước còn khắc nghiệt hơn nhiều.

Về đến sân đình vào đêm hôm đó, Minh đứng giữa bệ thờ trung tâm, ánh trăng chiếu xuống. Anh nhìn các bóng trẻ con xuất hiện, không còn sợ hãi nhưng đầy quyết tâm. Anh đã hiểu nguồn gốc lời nguyền, hiểu lịch sử sân đình, và biết rằng mọi bước đi, mọi trò chơi đều quan trọng.

Các bóng trẻ con tiến gần, ánh mắt sáng lên như muốn truyền đạt:

“Anh đã hiểu… nhưng còn phải trải qua thử thách cuối cùng… nơi mọi trò chơi dân gian kết hợp… nơi lời nguyền mạnh nhất…”

Minh cảm nhận được trách nhiệm nặng nề: nếu không dũng cảm bước vào thử thách cuối cùng, lời nguyền sẽ không bao giờ được phá. Nhưng anh cũng biết rằng bây giờ, anh đã có đủ kiến thức về lịch sử, ký hiệu, và luật chơi của người xưa để đối mặt.

Đêm đó, Minh đứng giữa sân đình, gió lạnh thổi qua, bóng cây đung đưa, âm thanh trống lễ hội vọng từ xa. Anh hít một hơi dài, chuẩn bị tinh thần cho thử thách lớn nhất – nơi các trò chơi dân gian biến dạng, bóng ma nguy hiểm và lời nguyền sân đình hội tụ, quyết định số phận của tất cả linh hồn trẻ con.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×