trò chơi ở sân đình

Chương 9: Lễ Hội Của Bóng Ma


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm lễ hội đã tới. Sân đình trống trải dưới ánh trăng, nhưng không còn yên tĩnh như trước. Tiếng trống nhịp chậm của lễ hội vọng từ xa, pha lẫn tiếng cười trẻ con vang vọng khắp sân. Minh đứng trước bệ thờ, tay cầm cuốn sổ ghi chép, mắt dõi theo các bóng mờ đang xuất hiện.

Các bóng trẻ con đêm nay đông hơn, di chuyển nhanh và liên tục thay đổi nhịp điệu, tạo thành một mê cung ánh sáng và bóng tối. Minh nhận ra rằng thử thách lần này sẽ không còn là từng trò chơi riêng lẻ, mà là liên hoàn các trò chơi dân gian biến dạng, đan xen nhịp điệu, ánh sáng, và nguy hiểm.

Đầu tiên là trò nhảy dây biến dạng. Dây nhảy không còn cố định, uốn lượn theo nhiều hướng, chờ Minh bước sai. Anh quan sát, kết hợp nhịp điệu và các ký hiệu trong sổ cũ, nhảy qua từng nhịp dây. Một sai lầm nhỏ, dây quấn quanh chân, lạnh buốt và đau nhói, nhưng Minh giữ bình tĩnh, học cách điều chỉnh nhịp chân và quan sát các bóng mờ.

Tiếp đó là trò ô ăn quan biến dạng. Các ô đất mọc lên và biến mất liên tục, di chuyển như sinh vật sống. Minh phải ghi nhớ từng vị trí, đoán hướng di chuyển và đặt chân chính xác. Một sai lầm, bàn chân anh chạm vào ô đá lạnh buốt, đau nhói như kim châm. Anh nhắm mắt, hít sâu, và bước tiếp. Ánh sáng từ bức tượng cổ phản chiếu vào một ô đặc biệt, tạo lối đi an toàn. Minh nhận ra rằng ánh sáng là manh mối quan trọng, kết hợp với trí tuệ để vượt qua thử thách.

Khi hoàn tất trò ô ăn quan, Minh bị dẫn tới trò trốn tìm biến dạng, nơi các bóng mờ trẻ con ẩn nấp trong màn sương. Nền sân di chuyển liên tục, ánh sáng lập lòe. Anh phải quan sát kỹ, đoán hướng di chuyển của các bóng mờ, và bước đúng ô đất để tránh bị mắc kẹt. Một lần bước sai, bóng ma lớn xuất hiện – hình dáng cao hơn, mắt đỏ quạch, tay dài ngoằng. Minh cảm nhận nguy hiểm trực tiếp, nhưng nhắm mắt, hít sâu và tiếp tục. Nhờ trí tuệ và can đảm, anh bước đúng ô cuối cùng, bóng ma lùi lại và biến mất.

Trong lúc chơi, Minh nghe thấy tiếng thì thầm từ linh hồn trẻ con:

“Anh sắp hiểu toàn bộ sự thật… lời nguyền bắt đầu từ lòng ích kỷ… chỉ khi tìm ra sự thật, chúng tôi mới được tự do…”

Minh chợt nhớ lại cuốn sổ cũ và ký hiệu trong hầm cổ. Anh nhận ra rằng lễ hội không chỉ là trò chơi – mà là một chuỗi thử thách liên hoàn, nơi mỗi bước đi đều quan trọng. Nếu bước sai, không chỉ anh mà các linh hồn sẽ mãi mắc kẹt.

Khi kết thúc trò chơi, sân đình bỗng trở nên yên tĩnh. Các bóng trẻ con tụ lại quanh Minh, ánh mắt hiền hậu, không còn trống rỗng. Một trong số chúng tiến tới gần, đặt tay lên tay anh, thì thầm:

“Anh đã vượt qua thử thách. Nhưng còn nhiều điều chưa rõ… người xưa đã tạo lời nguyền… và anh phải tìm ra toàn bộ sự thật để phá nó…”

Minh đứng giữa sân, tim đập mạnh, mồ hôi nhễ nhại nhưng lòng nhẹ nhõm. Anh biết rằng lễ hội chỉ là bước đầu, và những thử thách lớn hơn đang chờ phía trước. Anh phải tổng hợp tất cả manh mối từ trò chơi, hầm cổ, sổ cũ và lời kể của linh hồn trẻ con để giải mã toàn bộ lời nguyền sân đình.

Khi rời sân đình, Minh ngồi xuống bậc thang, nhìn ánh trăng chiếu lên mái đình cong vút. Không gian yên tĩnh nhưng ám ảnh. Anh ghi chép lại từng chi tiết, vẽ sơ đồ các trò chơi, ghi nhớ nhịp điệu và các dấu hiệu ánh sáng. Minh hiểu rằng chỉ khi kết hợp trí tuệ, quan sát và lòng dũng cảm, anh mới có cơ hội cứu tất cả linh hồn trẻ con và phá lời nguyền cổ xưa.

Đêm đó, Minh chìm vào giấc ngủ với cảm giác vừa lo lắng vừa hứng thú. Anh biết rằng những thử thách tiếp theo sẽ còn kinh hoàng hơn, nơi các trò chơi dân gian biến dạng, bóng ma nguy hiểm, và lời nguyền sân đình sẽ thử thách tối đa trí tuệ và lòng can đảm của mình…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×