trò chơi ở sân đình

Chương 6: Ô Ăn Quan Biến Dạng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm hôm đó, Minh chuẩn bị kỹ càng trước khi quay lại sân đình. Anh mang theo đèn pin, một cuốn sổ ghi chép các ký hiệu trong hầm cổ, và một cảm giác nặng trĩu vì biết rằng thử thách đêm nay sẽ khác với những gì anh từng trải qua. Trăng khuya treo cao, ánh sáng yếu ớt rọi xuống mái đình cong vút, tạo nên những bóng dài biến dạng khắp sân gạch rêu phong.

Ngay khi bước vào sân, Minh nghe thấy tiếng cười trẻ con vang vọng khắp nơi. Nhưng lần này, âm thanh không nhẹ nhàng, mà sắc lạnh, gợn rùng rợn. Những bóng mờ xuất hiện từ các góc sân, tiến lại gần, nhảy múa theo hình tròn quanh bệ thờ trung tâm. Minh nhận ra trò chơi ô ăn quan biến dạng – những ô đất cứng mọc lên từ nền sân, di chuyển và thay đổi vị trí theo nhịp trò chơi mà bóng trẻ con tạo ra.

Anh hít một hơi sâu, quan sát kỹ các ô ăn quan và nhận thấy một mô hình nhất định. Nếu bước sai, bàn chân anh sẽ chạm vào các ô đá lạnh buốt, đau nhói như kim châm. Minh ghi chú trong đầu: các ô ăn quan di chuyển theo nhịp âm thanh và ánh sáng, và mỗi lần bóng trẻ con nhảy, sẽ có một “lối đi” an toàn duy nhất.

Trò chơi bắt đầu. Minh đặt chân vào ô đầu tiên, cảm giác lạnh buốt lập tức lan tỏa. Một bóng trẻ con tiến tới gần, ánh mắt trống rỗng dõi theo anh, nhưng không có hành động tấn công. Minh tiếp tục quan sát và di chuyển, bước theo nhịp mà các bóng mờ tạo ra. Một sai lầm nhỏ – đặt chân lệch ô – lập tức bàn chân anh bị lạnh buốt như chạm vào băng, đau nhói. Anh thở dồn dập, nhưng giữ bình tĩnh, ghi nhớ nhịp điệu và các ký hiệu đã quan sát trước đó.

Trong lúc chơi, Minh chợt nhận thấy ánh sáng từ một bức tượng cổ phản chiếu vào một ô ăn quan, tạo thành hướng đi an toàn. Anh nhấn mạnh quan sát, kết hợp trí tuệ và phản xạ nhanh, bước tiếp theo chính xác. Mỗi bước đi đúng, bóng trẻ con lùi lại một khoảng, nhịp điệu trò chơi tiếp tục. Minh nhận ra rằng đây không chỉ là trò chơi thể chất, mà là trò chơi trí tuệ: người tham gia phải quan sát, ghi nhớ và đoán bước tiếp theo dựa vào dấu hiệu xung quanh.

Khi đến ô cuối cùng, Minh đứng lại, thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại. Một đứa trẻ tiến tới, ánh mắt vẫn trống rỗng, giơ tay ra như muốn chạm vào anh. Minh chớp mắt, và bất ngờ cảm thấy một luồng năng lượng ấm áp chạy qua người – bóng trẻ con dường như công nhận anh đã vượt qua thử thách. Chúng nhảy quanh anh vài vòng, rồi biến mất vào màn sương mờ, chỉ còn lại tiếng cười dịu nhẹ vang vọng trong không gian tĩnh lặng.

Minh đứng giữa sân, tim đập nhanh nhưng lòng nhẹ nhõm. Lần đầu tiên, anh trực tiếp đối mặt thử thách siêu nhiên và vượt qua bằng trí tuệ, quan sát và lòng can đảm. Anh ghi chú tất cả các chi tiết: vị trí các ô, nhịp điệu bóng trẻ con, ánh sáng phản chiếu từ tượng cổ – mọi thứ đều có thể trở thành chìa khóa để giải cứu các linh hồn còn lại.

Khi rời sân đình, Minh nhìn quanh lần cuối. Ánh trăng chiếu lên mái ngói cong vút, những bóng cây đung đưa theo nhịp gió. Không gian yên tĩnh nhưng ám ảnh, như muốn nhắc nhở anh rằng thử thách chưa kết thúc. Anh biết rằng lễ hội sắp tới sẽ là thời điểm quyết định – nơi anh phải đối mặt với trò chơi dân gian biến dạng lớn hơn, nguy hiểm hơn, và giải mã lời nguyền cổ xưa để cứu những linh hồn trẻ con.

Về đến nhà, Minh viết nhật ký đầy đủ chi tiết, vẽ sơ đồ các ô ăn quan, ghi lại nhịp điệu và các dấu hiệu quan sát được. Anh hiểu rằng chỉ khi kết hợp trí tuệ, quan sát và lòng dũng cảm, anh mới có cơ hội giải cứu tất cả trẻ con khỏi lời nguyền sân đình.

Minh chìm vào giấc ngủ với cảm giác vừa lo lắng vừa hứng thú. Anh biết rằng đêm tiếp theo sẽ là thử thách lớn hơn, nơi những trò chơi dân gian biến dạng kết hợp với bóng ma sẽ thử thách tối đa trí tuệ và lòng can đảm của mình. Và lần này, anh phải sẵn sàng để bước vào sâu hơn, nơi những bí mật kinh hoàng đang chờ…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×