trợ lý của tôi, cưng hết chỗ chê!

Chương 2: "Tảng Băng" Bắt Đầu Tan Chảy?


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Những ngày sau đó của Linh An vẫn là chuỗi ngày "chiến đấu" với vô vàn quy tắc và yêu cầu khắt khe từ Vương Khải. Anh ta vẫn giữ nguyên vẻ ngoài lạnh lùng, ít nói, và luôn xuất hiện với sự hoàn hảo đến từng chi tiết. Linh An dần quen với việc phải ghi nhớ mọi sở thích, thói quen của anh ta, từ loại trà anh ta thích uống vào buổi sáng, đến nhãn hiệu quần áo anh ta thường mặc.

Mặc dù công việc vất vả, nhưng Linh An không còn cảm thấy quá căng thẳng như những ngày đầu. Nó đã học được cách nhanh chóng thích nghi và xử lý các tình huống bất ngờ. Sự chân thành và thái độ làm việc nghiêm túc của nó cũng dần được những người trong ekip công nhận. Chị quản lý thi thoảng còn mỉm cười khích lệ nó, dặn dò nó những điều cần lưu ý khi làm việc với Vương Khải.

Một buổi chiều, sau khi kết thúc một buổi chụp hình kéo dài, Vương Khải có vẻ mệt mỏi hơn bình thường. Anh ta khẽ day day thái dương rồi im lặng ngồi xuống ghế. Linh An nhanh chóng rót cho anh ta một ly trà thảo dược mà nó đã cẩn thận chuẩn bị từ trước.

Vương Khải khẽ nhíu mày nhìn ly trà, rồi lại nhìn Linh An. Đây là lần đầu tiên anh ta nhìn nó lâu đến vậy. Ánh mắt anh ta vẫn lạnh lùng, nhưng sâu trong đó dường như có một tia gì đó khác lạ.

"Cái này là gì?" Anh ta hỏi, giọng khàn khàn.

"Dạ là trà thảo dược ạ. Em thấy anh có vẻ hơi mệt, trà này giúp thư giãn và dễ ngủ hơn." Linh An lí nhí trả lời, hơi lo lắng không biết mình có làm gì sai không.

Vương Khải im lặng một lúc rồi cầm ly trà lên nhấp một ngụm. Mùi thơm dịu nhẹ của thảo dược lan tỏa, dường như làm dịu đi sự căng thẳng trên khuôn mặt anh ta. Anh ta uống hết ly trà mà không nói thêm gì, rồi đứng dậy đi vào phòng nghỉ.

Tối hôm đó, Linh An nhận được tin nhắn từ chị quản lý. Chị ấy bảo Vương Khải đã khen ly trà của nó giúp anh ta ngủ ngon hơn. Linh An bất ngờ đến mức suýt làm rơi điện thoại. Một người lạnh lùng và khó tính như Vương Khải lại có thể khen ngợi nó ư?

Kể từ đó, Linh An bắt đầu để ý đến Vương Khải nhiều hơn. Nó nhận ra dù anh ta luôn giữ vẻ ngoài xa cách, nhưng thỉnh thoảng vẫn có những hành động quan tâm nhỏ nhặt mà ít người để ý. Ví dụ như trong một buổi quay phim ngoài trời nắng gắt, anh ta đã kín đáo đưa cho nó chai nước khoáng. Hay trong một lần nó bị vấp ngã, anh ta đã vô tình đỡ lấy nó, dù sau đó nhanh chóng rụt tay lại và quay đi như không có chuyện gì xảy ra.

Những hành động nhỏ bé đó khiến Linh An cảm thấy "tảng băng" Vương Khải dường như đang bắt đầu tan chảy một chút. Nó không dám nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy vui và có thêm động lực để cố gắng hơn nữa trong công việc.

Một ngày nọ, ekip của Vương Khải có một buổi tiệc tối để ăn mừng dự án mới thành công. Linh An cũng được mời tham dự. Nó chọn một chiếc váy đơn giản nhưng vẫn lịch sự, cố gắng không quá nổi bật giữa đám đông những người nổi tiếng và giàu có.

Trong buổi tiệc, Linh An chủ yếu đứng một mình, thỉnh thoảng giúp mọi người rót nước hay lấy đồ ăn. Bất ngờ, Vương Khải tiến về phía nó, trên tay cầm một ly rượu vang.

Mọi người xung quanh đều im lặng, đổ dồn ánh mắt về phía họ. Linh An cảm thấy tim mình đập thình thịch.

"Cô không uống gì sao?" Vương Khải hỏi, giọng vẫn trầm ấm như thường lệ.

"Dạ... em không quen uống rượu ạ." Linh An nhỏ giọng trả lời.

Vương Khải khẽ gật đầu, rồi bất ngờ đưa ly rượu của mình cho nó: "Vậy thì cầm giúp tôi một lát."

Linh An ngơ ngác nhận lấy ly rượu. Vương Khải sau đó quay sang nói chuyện với những người khác, nhưng thỉnh thoảng vẫn liếc mắt về phía nó. Hành động nhỏ này của anh ta đã khiến những người xung quanh không khỏi xì xào bàn tán. Ai cũng ngạc nhiên khi thấy một người lạnh lùng và giữ khoảng cách như Vương Khải lại có hành động thân thiện với cô trợ lý mới.

Đêm đó, về đến nhà, Linh An không thể nào ngủ được. Hình ảnh Vương Khải đưa ly rượu cho nó cứ lặp đi lặp lại trong đầu. Liệu đó chỉ là một hành động lịch sự thông thường, hay là... một dấu hiệu cho thấy "tảng băng" ấy thật sự đang dần tan chảy?


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.