tro tàn và ánh sáng

Chương 38: Chiến Dịch Phá Sập Bóng Tối


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trần Duy và Minh Hạ đứng trên một tầng cao của tòa nhà bỏ hoang, ánh đèn đường hắt vào khuôn mặt họ, tạo ra những bóng dài đầy căng thẳng. Bản đồ số mà Duy tìm được từ trung tâm điều hành của tổ chức vẫn mở trên màn hình laptop, chiếu ra các vị trí của những chi nhánh và trụ sở bí mật.

“Đây là cơ hội cuối cùng,” Duy nói, giọng trầm nhưng chắc nịch. “Nếu chúng ta làm được, tổ chức này sẽ không còn cơ hội tiếp tục hoạt động nữa. Nhưng phải cẩn thận… họ còn nhiều quân cờ tinh nhuệ và bẫy rập khắp nơi.”

Minh Hạ nhìn vào các điểm đánh dấu trên bản đồ, ánh mắt sáng rực quyết tâm: “Em đã sẵn sàng. Lần này, em sẽ không để ai bị tổ chức này thao túng nữa.”

Duy gật đầu, tay nắm chắc tay cô: “Chúng ta chia thành hai nhóm. Em sẽ phá hủy thiết bị và cạm bẫy, anh xử lý những tên còn lại và bảo vệ em. Khi gặp nhau, chúng ta tiến vào trung tâm chính, nơi thủ lĩnh đang chờ.”

Họ bắt đầu di chuyển qua những con hẻm tối, tận dụng bóng đêm và địa hình để tiến gần các chi nhánh. Mỗi bước đi đều được tính toán kỹ lưỡng. Minh Hạ dùng khả năng đặc biệt của mình để phát hiện bẫy và vô hiệu hóa thiết bị, trong khi Duy sử dụng kinh nghiệm chiến đấu để đối phó với những tên lính gác.

Ở một chi nhánh nhỏ, họ phát hiện một nhóm nhân viên tổ chức đang ép những người dân địa phương tham gia vào thí nghiệm. Minh Hạ không ngần ngại lao vào, phối hợp với Duy để giải cứu nạn nhân.

“Nhanh lên!” Duy hô, hạ gục tên lính gác cuối cùng.

Minh Hạ gật đầu, dùng năng lực vô hiệu hóa thiết bị để phá hủy các thiết bị ghi nhận và kiểm soát. Mọi người được giải cứu, ánh mắt họ tràn đầy biết ơn, nhưng Duy và Minh Hạ không dừng lại — còn quá nhiều điểm khác cần xử lý.

Trên đường đi, họ nhận ra rằng thủ lĩnh của tổ chức đã chuẩn bị trước: một số chi nhánh được nối với nhau bằng hệ thống liên lạc nội bộ, và mỗi hành động của họ đều có thể bị theo dõi. Duy quyết định cắt toàn bộ tín hiệu và dùng các phương tiện an toàn để tiếp cận trung tâm chính.

“Chúng ta phải nhanh hơn,” Duy nói. “Mỗi phút chậm trễ, họ sẽ biết chúng ta đang tiến đến đâu và chuẩn bị bẫy tiếp theo.”

Minh Hạ hít sâu, ánh mắt rực quyết tâm: “Em hiểu. Hãy để em dẫn đường qua các bẫy và thiết bị.”

Họ đến trung tâm chính của tổ chức, nơi thủ lĩnh đang đứng chờ, xung quanh đầy thiết bị điện tử và màn hình chiếu dữ liệu phức tạp. Khải đứng bên cạnh, gương mặt vẫn điên loạn và hằn học.

“Các người đến đây để tự sát sao?” thủ lĩnh hỏi, giọng lạnh lùng. “Người như các người không thể phá hủy dự án của chúng tôi.”

Duy bước tới, ánh mắt sắc bén: “Chúng ta không sợ cái gọi là dự án của các người. Em ấy không phải công cụ!”

Khải lao vào tấn công, nhưng Duy và Minh Hạ phối hợp nhịp nhàng. Duy bảo vệ Minh Hạ, đồng thời hạ gục từng tên lính. Minh Hạ sử dụng khả năng đặc biệt để phá thiết bị, vô hiệu hóa bẫy và làm hỗn loạn hệ thống điều khiển của tổ chức.

Trong khoảnh khắc cao trào, thủ lĩnh nhận ra rằng kế hoạch của hắn sắp thất bại. Hắn bật chế độ bảo vệ, kích hoạt hàng loạt bẫy xung quanh phòng. Duy nhanh chóng kéo Minh Hạ ra khỏi tâm bẫy, nhảy qua các vật cản và dùng thanh sắt phá hủy một số thiết bị quan trọng.

Minh Hạ dùng năng lực đặc biệt của mình, phá hủy hệ thống năng lượng trung tâm, khiến các thiết bị ngừng hoạt động. Khải hoảng loạn, không thể kiểm soát tình hình.

“Không thể… sao họ có thể làm được…” thủ lĩnh thét lên, mắt tràn đầy điên cuồng.

Duy bước tới, tay nắm chặt thanh sắt, mắt nhìn thẳng vào hắn: “Lần này là kết thúc. Không ai có quyền dùng em ấy và những người khác làm công cụ nữa.”

Với một cú phối hợp quyết định, Duy và Minh Hạ hạ gục thủ lĩnh và Khải, phá hủy toàn bộ thiết bị còn lại. Cả trung tâm chìm trong hỗn loạn, ánh sáng nhấp nháy, bùn nước và bụi mờ lan tỏa khắp nơi.

Khi mọi thứ lắng xuống, Duy ôm Minh Hạ, ánh mắt tràn đầy nhẹ nhõm: “Chúng ta đã làm được. Tổ chức này sẽ không còn cơ hội hoạt động nữa.”

Minh Hạ thở dài, nhưng nụ cười xuất hiện trên môi: “Em biết, lần này… chúng ta thật sự kết thúc bóng tối.”

Họ bước ra khỏi tòa nhà, ánh bình minh chiếu rọi, chiếu sáng cả con đường phía trước. Mặc dù còn nhiều điều chưa biết về những kẻ khác trong thế giới ngầm, nhưng lần này, họ đã giành được chiến thắng quan trọng nhất: tự do và sự an toàn cho những người vô tội.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×