tro tàn và ánh sáng

Chương 39: Hậu Quả và Âm Mưu Cuối Cùng


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh bình minh chiếu lên thành phố, nhuộm vàng những tòa nhà cũ kỹ. Trần Duy và Minh Hạ đứng trên mái một tòa nhà cao, nhìn xuống con phố vừa bình yên sau trận chiến hỗn loạn. Bùn đất, mùi mưa ướt, và ánh sáng nhạt của bình minh tạo nên một khung cảnh vừa tĩnh lặng vừa căng thẳng.

“Chúng ta đã phá hủy trung tâm của tổ chức,” Duy nói, giọng trầm, ánh mắt vẫn căng thẳng quan sát xung quanh. “Nhưng tôi không nghĩ đây là tất cả. Những kẻ còn sót lại sẽ tìm cách trả thù hoặc tái lập tổ chức ở nơi khác.”

Minh Hạ gật đầu, mắt vẫn ánh lên sự quyết tâm: “Em biết. Nhưng ít nhất chúng ta đã cứu được nhiều người và ngăn chặn kế hoạch thí nghiệm điên rồ của họ. Đây là bước đầu tiên.”

Duy nhìn vào những manh mối còn sót lại trong bản đồ số mà họ mang theo. “Những dữ liệu còn lại cho thấy tổ chức này có ít nhất ba chi nhánh khác, đang âm thầm hoạt động. Nếu chúng ta không hành động tiếp, họ sẽ trở lại.”

Ngay lúc đó, điện thoại của Duy rung lên. Một tin nhắn ẩn danh xuất hiện:

“Chỉ là khởi đầu. Nếu muốn sống sót và hiểu toàn bộ sự thật, hãy đến địa điểm cũ bên bờ sông vào nửa đêm. Một phần kế hoạch cuối cùng sẽ được hé lộ.”

Minh Hạ nhíu mày: “Lại là bẫy sao? Nhưng nếu không đi, chúng ta sẽ không biết toàn bộ sự thật về dự án và tổ chức này.”

Duy gật đầu, giọng trầm: “Chính xác. Đây là cơ hội cuối cùng để kết thúc tất cả. Chúng ta không thể bỏ lỡ.”

Đêm xuống, họ di chuyển đến địa điểm bên bờ sông. Không gian hoang vắng, chỉ còn tiếng sóng vỗ và gió lạnh thổi qua. Họ bước vào một căn nhà gỗ cũ, nơi từng được sử dụng làm trạm trung chuyển bí mật của tổ chức.

Bên trong, mọi thứ tĩnh lặng đến đáng sợ. Trên bàn, một loạt tài liệu và màn hình máy tính hiện lên, ghi rõ toàn bộ hoạt động, dự án, và danh sách các cá thể đã từng bị tổ chức thao túng. Minh Hạ nhìn, mắt mở to: “Tất cả… họ đã thao túng nhiều người như thế này sao?”

Duy lật từng tệp dữ liệu, cảm giác tức giận và căng thẳng tràn ngập. “Đúng vậy. Nhưng đây cũng là cơ hội để chúng ta phá hủy toàn bộ kế hoạch cuối cùng. Những dữ liệu này sẽ là bằng chứng để cảnh sát và các cơ quan pháp luật triệt phá hoàn toàn tổ chức.”

Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ bóng tối:

“Chúng ta biết các người sẽ đến đây. Và lần này, các người sẽ không thoát.”

Một nhóm người áo đen bước ra, nhưng lần này không phải là thủ lĩnh hay Khải. Họ là những cá thể đã được tổ chức huấn luyện, mạnh mẽ và tinh nhuệ hơn bất cứ ai Duy từng đối mặt.

Trận chiến thứ ba bùng nổ, căng thẳng và hỗn loạn hơn bao giờ hết. Duy và Minh Hạ phối hợp ăn ý: Duy đối phó trực diện với những kẻ mạnh hơn, Minh Hạ dùng khả năng đặc biệt để vô hiệu hóa thiết bị và làm rối loạn đối phương.

Trong lúc hỗn loạn, Minh Hạ nhận ra một thiết bị quan trọng, chứa toàn bộ dữ liệu dự án cuối cùng. Cô lao tới, sử dụng năng lực đặc biệt phá hủy thiết bị, khiến kẻ địch rối loạn và mất kiểm soát.

Duy tận dụng cơ hội, hạ gục những tên còn lại, kéo Minh Hạ ra khỏi nguy hiểm. Cả hai đứng giữa đống đổ nát, bùn đất và bụi mờ, trái tim tràn đầy quyết tâm nhưng vẫn căng thẳng đến tột độ.

Khi mọi thứ tạm lắng, Duy mở bản dữ liệu còn sót lại, phát hiện một đoạn ghi âm bí ẩn: giọng thủ lĩnh cũ, nhưng không chỉ ra danh tính người đứng sau. Nội dung đoạn ghi âm hé lộ rằng tổ chức này là một phần của một mạng lưới quốc tế, với nhiều mắt xích và dự án liên quan đến trí tuệ, năng lực con người, và kiểm soát xã hội.

Minh Hạ run rẩy: “Như vậy… vẫn còn nhiều người, nhiều âm mưu chưa được hé lộ?”

Duy gật đầu: “Đúng vậy. Nhưng ít nhất, chúng ta đã ngăn chặn kế hoạch điên rồ và cứu được nhiều người. Những phần còn lại, chúng ta sẽ để cơ quan chức năng xử lý. Còn chúng ta… cần nghỉ ngơi và chuẩn bị cho những thử thách tiếp theo.”

Cả hai đứng đó, nhìn ra bầu trời đầy sao, cảm nhận nhịp thở của thành phố. Họ biết rằng, mặc dù cuộc chiến với tổ chức đã đạt được thắng lợi quan trọng, nhưng bóng tối vẫn còn đâu đó, chực chờ tái xuất.

Minh Hạ dựa vào vai Duy, giọng nhỏ nhưng kiên quyết: “Chúng ta đã làm được rất nhiều… nhưng lần này, chúng ta sẽ kết thúc tất cả, thật sự.”

Duy siết chặt tay cô, ánh mắt rực quyết tâm: “Anh biết. Lần này, sẽ không còn bóng tối nào đứng giữa chúng ta và sự thật.”


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×