Trời sáng dần trên thành phố. Mưa đêm qua vẫn còn vương lại, để lại những vệt nước loang lổ trên mặt đường. Đường phố đã trở lại nhịp sống thường ngày, nhưng không ai biết trong lòng nó đang dậy sóng. Những vụ giết người kỳ dị trong hai ngày liên tiếp đã làm chấn động cả lực lượng cảnh sát và thế giới ngầm.
Trong phòng họp của đội điều tra trọng án, không khí đặc quánh. Tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào trung úy Nguyễn Minh Quân, người được giao nhiệm vụ chủ trì vụ án. Trên bảng, hình ảnh hiện trường án mạng của trung úy Hậu cùng đàn em của ông trùm Long được chiếu rõ mồn một. Dưới mỗi bức ảnh, đều có cùng một ký hiệu máu quái dị.
“Rõ ràng đây không còn là án mạng đơn lẻ,” Quân nói, giọng rắn rỏi. “Hung thủ đang thách thức cả hai thế lực: cảnh sát và giang hồ. Hắn muốn gây hỗn loạn, gieo sợ hãi.”
Đại tá Phạm Văn Tân, cấp trên trực tiếp của Quân, đập mạnh tay xuống bàn: “Cậu nói dễ nghe lắm. Một cảnh sát của tôi đã chết. Tôi muốn thủ phạm bị lôi ra trong vòng một tuần, nghe rõ chưa?”
Quân gật đầu, nhưng trong ánh mắt anh thoáng qua tia lo lắng. Hung thủ này không giống những kẻ giết người vì tiền hay vì hận thù cá nhân. Hắn có kế hoạch, có thông điệp, và quan trọng nhất: hắn không sợ hãi gì cả.
Cuộc họp kết thúc, Quân bước ra hành lang. Một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng:
“Cậu không thể giải quyết vụ này một mình đâu.”
Quân quay lại. Đứng đó là thiếu tá Lâm, đồng nghiệp kỳ cựu, cũng là người từng nhiều lần kề vai sát cánh cùng anh. Lâm có khuôn mặt dày dạn, đôi mắt thâm quầng vì thức trắng đêm.
“Ý anh là sao?” Quân cau mày.
“Cậu biết rõ Long không phải loại người dễ đối phó. Nhưng hắn nói đúng một điều: chỉ cảnh sát thì không đủ. Giới giang hồ có mạng lưới riêng, thông tin riêng. Nếu không tận dụng, chúng ta sẽ luôn đi sau hung thủ một bước.”
Quân im lặng. Anh không muốn chấp nhận sự thật này, nhưng sâu thẳm trong lòng, anh hiểu Lâm nói đúng.
Đêm hôm đó, Quân nhận được một tin nhắn lạ trên điện thoại. Chỉ có duy nhất một dòng:
“23h, kho hàng cũ bến cảng số 5. Đến nếu muốn biết kẻ đã giết đồng đội của anh.”
Quân không báo cáo cho cấp trên. Anh linh cảm đây là cái bẫy, nhưng cũng là cơ hội duy nhất. Khi anh đến nơi, kho hàng tối om, gió biển thổi rít qua khe cửa han gỉ.
Trong bóng tối, một người bước ra. Không ai khác ngoài Lê Đức Long. Hắn mặc bộ vest đen, tay cầm điếu xì gà chưa châm lửa.
“Anh biết không, trung úy,” Long mở lời, giọng bình thản, “thằng Hậu chết không chỉ là mất mát của các anh. Đàn em tôi cũng bị giết. Tôi không thích có kẻ tự do giết người trong thành phố này mà không xin phép tôi.”
Quân siết chặt tay: “Ông muốn gì?”
Long nhếch mép: “Hợp tác. Anh muốn công lý. Tôi muốn trả thù. Kẻ thù chung thì nên chung tay. Anh có điều kiện của anh, tôi có mạng lưới của tôi. Chúng ta bắt nó rồi, anh muốn xử theo luật thì xử. Tôi chỉ cần nó chết.”
Quân nhìn thẳng vào mắt ông trùm. Đây chính là ranh giới mong manh giữa chính nghĩa và tội ác. Anh hiểu rằng nếu bắt tay với Long, anh sẽ bị xem như kẻ phản bội trong mắt đồng đội. Nhưng nếu từ chối, hung thủ sẽ tiếp tục ra tay, và số người chết sẽ còn tăng.
“Anh không tin tôi, tôi cũng không tin anh,” Long tiếp tục, “nhưng ít ra tôi có thứ mà cảnh sát các anh không bao giờ có: tai mắt trong từng góc tối của thành phố này. Hung thủ không thể trốn mãi.”
Một khoảng lặng nặng nề bao trùm kho hàng. Cuối cùng, Quân thở dài: “Được. Nhưng tôi có một điều kiện – không được động tay giết hắn trước khi tôi thẩm vấn.”
Long cười nhạt: “Tôi không hứa trước điều gì. Nhưng thỏa thuận là thỏa thuận.”
Trong khi đó, ở một căn phòng bỏ hoang khác của thành phố, kẻ sát nhân đang ngồi giữa bóng tối. Trên bàn hắn là những bức ảnh: trung úy Hậu, đàn em của Long, và cả… tấm ảnh chụp Quân cùng Long tại hiện trường. Hắn cắt từng tấm ảnh, ghép lại thành một bức tranh kỳ dị.
Giọng hắn thì thầm: “Các ngươi sẽ cùng nhau sa lưới. Từng kẻ một. Ta sẽ cho các ngươi thấy công lý thật sự là gì.”
Trong ánh sáng lờ mờ, gương mặt hắn được che khuất bởi chiếc mặt nạ trắng, chỉ còn đôi mắt sáng rực trong màn đêm.
Từ hôm đó, cuộc điều tra không còn là việc riêng của cảnh sát. Một sự hợp tác kỳ quặc đã bắt đầu – viên cảnh sát chính trực và ông trùm tàn nhẫn, cùng bước vào trò chơi săn đuổi với một kẻ giết người biến thái. Và trò chơi ấy, không ai biết cái giá cuối cùng sẽ phải trả là gì.