trùng sinh nhất định không trùng chồng

Chương 11: Trùng Sinh Nhất Định Không Trùng Chồng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tô Cẩn Niên nghĩ tôi sẽ tiếp tục lặng im chịu đựng sao? Không đời nào!

Tôi quyết định “phản công” theo cách mà anh ta không thể ngờ tới.

Một buổi chiều, tôi nhận được tin nhắn của Tô Cẩn Niên:

“Nhiễm, hãy gặp anh ở quán cà phê Hoàng Hôn lúc 6 giờ. Chúng ta cần nói chuyện.”

Tôi đáp lại một cách… rất nhẹ nhàng:

“Quán Hoàng Hôn à? Nghe tên là muốn buồn ngủ rồi. 6 giờ gặp nhé.”

6 giờ đúng hẹn, tôi mặc bộ váy đỏ rực rỡ, trang điểm sắc sảo, bước vào quán cà phê.

Tô Cẩn Niên đã ở đó, vẻ mặt bối rối như mèo con bị bắt gặp làm trò nghịch ngợm.

Anh ta nhìn tôi, ngập ngừng:

– “Nhiễm, anh thực sự muốn làm lại từ đầu…”

Tôi cắt ngang:

– “Anh muốn làm lại từ đầu ư? Thế thì trước tiên hãy chứng minh anh đã thay đổi.”

Rồi tôi lấy trong túi ra một tập ảnh, trong đó có những bức ảnh tôi và Thiệu Trình hạnh phúc, cùng những đoạn tin nhắn anh ta gửi cho tôi với lời lẽ chân thành.

Tô Cẩn Niên nhìn từng bức ảnh, rồi nhìn tôi đầy ngỡ ngàng.

Tôi cười nhạt:

– “Anh cứ giữ những ký ức xưa, còn tôi… tôi có cuộc sống mới và người mới.”

Sau buổi gặp đó, tôi thấy Tô Cẩn Niên dần rút lui.

Không còn những cuộc gọi quấy rầy, không còn bóng dáng xuất hiện bất thường.

Tôi cảm thấy tự do hơn, và quan trọng hơn, tôi biết rằng:

Mạnh mẽ không phải là không khóc, mà là đứng dậy và tiếp tục tiến bước.

Thiệu Trình vẫn bên cạnh tôi, cùng tôi đi qua mọi khó khăn.

Tôi mỉm cười tự nhủ:

“Cuộc đời này, trùng sinh để trở thành phiên bản hoàn hảo, không phải để đau lòng thêm lần nữa.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.