trùng sinh trong thân kẻ thù

Chương 11: Liên Minh Thử Lửa


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trời vừa hửng sáng, tuyết tan trên mái ngói phủ Tả tướng, tạo thành những dòng nước lấp lánh như sợi tơ bạc. Cố Dao đứng bên cửa sổ, ánh mắt sắc lạnh, nhìn ra xa. Trong tay nàng là bản đồ kinh thành, đánh dấu từng vị trí nghi ngờ có kẻ thứ ba ẩn náu.

  A Bình đứng bên cạnh, thận trọng nói:

  “Tiểu thư, nếu hành động lúc này, nguy cơ sẽ rất cao. Kẻ thứ ba không chỉ là người đứng sau Lâm Uyển Chi, mà còn có thể lợi dụng Thái tử hoặc các quan lại trong triều.”

  Cố Dao mỉm cười nhạt, giọng điềm tĩnh:

  “Chính vì nguy hiểm, nên mới phải hành động. Nếu ta không giành chủ động, mọi kế hoạch sẽ tan tành.”

  Phòng nghị sự phủ Tả tướng, Phượng Quân Triệt đã có mặt. Hắn đứng cạnh bàn, ánh mắt nghiêm trọng, nhìn thẳng vào Cố Dao:

  “Đêm nay, chúng ta sẽ phối hợp. Một sai lầm thôi, không ai cứu được nhau.”

  Cố Dao gật đầu:

  “Ta biết. Nhưng cũng chính vì vậy, phải nhanh chóng làm động tác đầu tiên, không để kẻ thù kịp phản ứng.”

  Kế hoạch của họ là một cuộc phục kích tinh vi tại một kho thuốc quân sự nhỏ, nơi kẻ thứ ba dự kiến sẽ giao dịch thông tin với Lâm Uyển Chi. Cố Dao và Phượng Quân Triệt chia nhau nhiệm vụ: nàng đóng vai người theo dõi, hắn đảm nhận việc kiểm soát lực lượng trong phủ, đảm bảo không ai có thể can thiệp.

  Đêm xuống, cả kinh thành chìm trong màn sương dày. Cố Dao đứng trên mái nhà đối diện kho thuốc, mắt dõi theo bóng dáng kẻ giao dịch. Tim nàng bình thản, nhưng từng giác quan đều căng như dây cung.

  Khoảnh khắc quyết định đến. Một chiếc xe ngựa lặng lẽ tiến vào sân, kèm theo hai bóng người mặc áo đen. Cố Dao giật mình nhận ra — đây chính là những tay sai của kẻ thứ ba.

  Cô thầm nhủ:

  Phượng Quân Triệt, giờ là lúc…

  Bên trong kho thuốc, Phượng Quân Triệt ra hiệu bằng tay, vài hạ nhân của hắn lặng lẽ bao vây. Chưa đầy một phút, lực lượng bị cô lập, không ai có thể thoát.

  Cố Dao hạ lệnh:

  “Chặn hết đường đi! Không được để ai chạy thoát!”

  Tiếng bước chân vang lên trong kho, những tay sai vừa định phản ứng thì bị bất ngờ khống chế. Cố Dao lao vào, đôi tay nhanh như chớp, giải quyết những mối nguy hiểm cận kề. Ánh mắt nàng lạnh như băng:

  “Ngươi tưởng có thể thoát sao?”

  Phượng Quân Triệt từ phía sau xuất hiện, kết hợp nhịp nhàng với nàng, từng động tác đều chuẩn xác. Họ như một cặp đôi đã luyện tập từ lâu, mặc dù mối quan hệ mới hình thành, nhưng sự phối hợp hoàn hảo khiến cả kho thuốc rơi vào im lặng.

  Sau khi khống chế toàn bộ, Cố Dao mở chiếc rương chứa hồ sơ. Trong đó, những bằng chứng về kẻ thứ ba hiện ra: danh tính, mối quan hệ với Lâm Uyển Chi, và âm mưu nhằm lật đổ Tả tướng phủ.

  Cố Dao nhíu mày, giọng lạnh lùng:

  “Cuối cùng, bóng ma quyền lực cũng lộ diện.”

  Phượng Quân Triệt bước đến, tay đặt lên vai nàng:

  “Ta tin nàng, nhưng từ giờ… mọi thứ đều phải tính toán kỹ. Kẻ thù đã biết chúng ta động thủ, sẽ không dễ để yên.”

  Cố Dao nhìn hắn, ánh mắt thâm trầm nhưng đầy quyết tâm:

  “Ta biết. Nhưng nếu không hành động bây giờ, sẽ chẳng còn cơ hội lần thứ hai. Và lần này, ta sẽ không để bất cứ kẻ thù nào đứng trên đầu ta nữa.”

  Bên ngoài, tuyết rơi lặng lẽ, phủ trắng cả nền đất. Trong ánh trăng mờ ảo, Cố Dao và Phượng Quân Triệt đứng cạnh nhau, như hai bóng người trong bóng tối, vừa là đồng minh, vừa là chiến hữu, chuẩn bị bước vào ván cờ sinh tử chưa từng có.

  Ván cờ quyền lực, báo thù và sủng đã chính thức bước sang giai đoạn mới. Mỗi nước đi đều là hiểm nguy, mỗi quyết định đều ảnh hưởng đến số phận của cả hai.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×