trùng tang liên táng

Chương 14: Thư Viện Của Kẻ Phản Bội


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Thoát Ly Vùng Hủy Diệt

Mộc Lan và Thanh Nghị lao ra khỏi Phòng Thập Nhị Chi. Tiếng đá nứt vỡ, tiếng gầm gào giận dữ của Thực Thể Gốc bị mắc kẹt vang vọng phía sau họ. Khi họ chạy ngược lên cầu thang xoắn ốc, những vết nứt xuất hiện trên các bậc đá. Cả Công Trình Cũ của Triệu gia, bị áp lực từ Thực Thể Gốc dồn nén, đang rạn nứt theo từng giây.

Họ trèo ra khỏi lỗ hổng dưới Gốc Rễ. Khối đá có khắc Lão Tử Chi Ấn, vốn là lối vào, đã rung chuyển và bị kẹt lại, đóng kín con đường xuống.

"Nó sẽ giữ lại được bao lâu?" Mộc Lan thở dốc, cả người phủ đầy bụi bặm và mồ hôi lạnh.

"Không lâu," Thanh Nghị trả lời, giọng anh ta căng thẳng. "Mục tiêu của Thực Thể Gốc là thoát khỏi bức tượng. Nếu nó không hấp thụ được cô, nó sẽ dùng tất cả tinh thần lực còn lại để tự phá hủy nhà tù đá đó. Chúng ta phải tìm được Thư Viện Vĩnh Hằng trước khi hắn ta tự giải thoát!"

Theo bản đồ kiến trúc của Bà Phùng, Phòng Tư Liệu Cổ nằm dưới khu vực từng là nhà khách cũ, một cấu trúc phụ tách biệt khỏi biệt thự chính và có nền móng độc lập. Khu vực này nằm ở rìa phía Tây của Mãn Viên.

Họ băng qua đống đổ nát, tránh xa hố sâu của biệt thự chính. Cây sồi cổ thụ bị nhổ bật gốc nằm nghiêng, tạo ra một rào cản tự nhiên, nhưng cũng là một vật che chắn.

Sự Đổ Nát Của Nhà Khách Cũ

Khu nhà khách cũ không sụp đổ hoàn toàn như biệt thự Mãn Đường, nhưng nó chỉ còn là một khung nhà xiêu vẹo, bị đất đá đè nén.

Thanh Nghị dùng đèn pin rọi vào nền móng. "Nơi này được xây bằng gạch mới sau này, nhưng Bà Phùng đánh dấu một bức tường kép ở đây."

Họ tìm thấy một vết nứt dọc theo bức tường nền móng bê tông. Mộc Lan cảm nhận được một luồng không khí sạch sẽ và khô ráo bất thường thổi ra từ vết nứt, hoàn toàn khác với mùi ẩm mốc, mục nát của Mãn Viên.

"Thư Viện Vĩnh Hằng," Mộc Lan thì thầm. "Triệu gia không muốn những tài liệu này bị ảnh hưởng bởi độ ẩm hoặc thời gian. Họ đã phong ấn nó."

Họ dùng xà beng nhỏ để phá rộng vết nứt. Khi bức tường bê tông ngoài bị phá vỡ, một bức tường đá xanh bên trong hiện ra. Giữa bức tường đá là một bàn thạch lớn, khắc một câu đối cổ bằng Hán tự. Thanh Nghị dịch nhanh:

“Kẻ quên đi sự thật sẽ bị lãng quên mãi mãi. Kẻ giữ lại sự thật sẽ được chứng kiến Vĩnh Hằng.”

Mộc Lan chạm vào phiến đá. Ngay lập tức, một cảm giác buốt giá nhưng trầm tĩnh lan tỏa. Nó không phải là năng lượng tấn công của Thực Thể Gốc, mà là năng lượng bảo vệ của Matriarch Triệu.

Cô tìm thấy một chốt khóa ẩn, được ngụy trang thành một hình chạm khắc chim Phượng Hoàng. Bàn thạch trượt sang một bên, để lộ lối vào hình vòm, dẫn xuống một cầu thang ngắn.

Thư Viện Vĩnh Hằng

Khi bước xuống, Mộc Lan và Thanh Nghị kinh ngạc. Căn phòng này, sâu dưới lòng đất, lại được bảo quản hoàn hảo.

Thư Viện Vĩnh Hằng là một căn phòng hình chữ nhật rộng lớn, được ốp bằng gỗ đàn hương đen. Không khí ấm áp và khô ráo, thoang thoảng mùi trầm hương nhẹ. Ánh sáng phát ra từ một chuỗi đèn dầu đồng được đặt trên kệ, nhưng thay vì dùng dầu, chúng được thắp sáng bởi một nguồn năng lượng xanh nhạt ổn định—có lẽ là năng lượng dư thừa được Matriarch Triệu sử dụng để bảo tồn thư viện.

Đây không phải là thư viện chứa sách về kinh doanh hay lịch sử thông thường. Kệ sách chất đầy:

Cuộn Da Cá: Các cuộn da mỏng, ghi chép về các phép thuật tinh thần, nghi thức chuyển giao ý chí, và các triết lý về Trường Tồn của ý thức.

Bản Gỗ Chạm Khắc: Các phiến gỗ dày, ghi lại lịch sử gia tộc Triệu, không phải bằng lời nói, mà bằng các phương trình năng lượng và mô hình tâm linh.

Hộp Sọ Thờ Cúng: Một chiếc bàn thờ nhỏ ở góc phòng, chứa 12 chiếc hộp sọ nhỏ bằng ngọc bích, được khắc tên 12 người đã hiến tế ý chí của họ—nhưng thiếu một cái.

"Thư Viện này không phải là nơi lưu trữ kiến thức. Nó là nơi lưu giữ Bản Chất Tri Thức của họ," Thanh Nghị thì thầm, tay anh ta lướt qua các phiến gỗ. "Đây là lý do Hồng Lạc Cả không thể phá hủy nó. Nó được bảo vệ bằng niềm tin, không phải bằng tiền bạc."

Thanh Nghị nhanh chóng tìm kiếm các tài liệu liên quan đến "Kẻ Phản Bội" hay "Thập Tam Chi".

"Mộc Lan, đây rồi! Một bản ghi chép về nghi thức Khế Ước Thập Nhị Chi gốc."

Nội dung bản ghi chép tiết lộ: Nghi thức yêu cầu 12 người tự nguyện hiến dâng ý chí của mình cho Matriarch Triệu để tạo ra một Ý Thức Hợp Nhất trường tồn. Nhưng nó bị phá hỏng bởi một người.

"Đây là dòng chữ bị gạch xóa..." Thanh Nghị cau mày, dịch từng từ. "...'Thành viên Triệu Khải (Zhao Kai) đã phá vỡ sự thuần khiết. Hắn ta đã liên lạc với Đạo Sĩ Lệ Quỷ (The Demonic Sorcerer) và đổi Nghi thức Trường Tồn lấy Quyền Lực Sinh Mệnh tại thế. Hắn ta muốn trở thành 'Chi' thứ 13, nhưng không phải là Sự Thật Tuyệt Đối, mà là Sự Phản Bội Tuyệt Đối.'"

Mồ Chôn Của Triệu Khải

Matriarch Triệu nói rằng Triệu Khải được chôn cùng với Xương Cốt và Lá Thư Thú Tội trong thư viện này. Nhưng nơi này không giống một khu mộ.

Mộc Lan nhìn 12 chiếc hộp sọ ngọc bích. "Triệu Khải là Chi thứ 13, nhưng anh ta không có hộp sọ trên bàn thờ. Anh ta bị xóa tên."

Cô đi dọc theo bức tường cuối cùng của thư viện, nơi không có kệ sách. Cô cảm thấy bức tường ở đó lạnh hơn và có độ cộng hưởng khác biệt. Cô dùng tay gõ nhẹ.

Bộp. Bộp. Bộp. – Âm thanh rỗng.

"Đây là nơi anh ta bị chôn," Mộc Lan khẳng định. "Triệu gia đã chôn Triệu Khải trong chính Thư Viện của họ, không phải như một người thân, mà như một bằng chứng không thể xóa nhòa về sự phản bội. Anh ta là Thập Tam Chi của Sự Thật."

Họ dùng xà beng phá vỡ lớp đá giả được che phủ. Phía sau là một hốc nhỏ, vừa đủ để chứa một thi thể nằm dọc.

Bên trong là một bộ xương còn nguyên vẹn, được bọc trong một tấm vải liệm đã mục nát. Cảm giác tâm linh toát ra từ bộ xương không phải là sự giận dữ hay thù hận, mà là sự hèn hạ và sợ hãi kinh khủng.

Mộc Lan cẩn thận lấy ra một đoạn Xương Ống Chân của Triệu Khải. Nó có màu vàng nâu, nhưng khi cô cầm vào, nó tỏa ra một cảm giác kinh tởm—nó được bọc trong sự phản bội.

Dưới bộ xương là một chiếc hộp gỗ mun được niêm phong bằng sáp đen. Thanh Nghị cạy nắp. Bên trong là Lá Thư Thú Tội.

Sự Thật Của Kẻ Phản Bội

Thanh Nghị mở Lá Thư Thú Tội ra. Từng nét chữ run rẩy, viết bằng máu khô, kể lại câu chuyện về Triệu Khải.

Triệu Khải là người đứng thứ 13 trong danh sách những người hiến dâng ý chí. Anh ta không tin vào Trường Tồn của Ý Thức mà Matriarch Triệu theo đuổi. Anh ta muốn Quyền Lực Hiện Tại.

Anh ta đã tìm đến Đạo Sĩ Lệ Quỷ và đưa ra lời đề nghị: giúp sửa đổi nghi thức Thập Nhị Chi.

“Ta sẽ thay đổi dòng chảy tinh thần lực. Thay vì tạo ra Ý Thức Trường Tồn, nó sẽ tạo ra một Sinh Vật Ký Sinh (Thực Thể Gốc). Sinh vật này sẽ bị ràng buộc trong Tượng Đá, nhưng nó sẽ có sức mạnh hủy diệt và sinh tiền tột độ. Đổi lại, ta muốn Đạo Sĩ Lệ Quỷ cho ta một phần nhỏ sức mạnh đó—một khả năng nhận biết trước cái chết để ta tránh khỏi chu kỳ."

Thanh Nghị đọc to, giọng anh ta nghẹn lại: "Triệu Khải đã bán đứng gia tộc mình, không phải vì tiền bạc, mà vì sự ích kỷ tuyệt đối—sợ hãi cái chết và mong muốn kiểm soát sinh mệnh."

Nhưng điều đáng kinh ngạc hơn là dòng cuối cùng của bức thư:

“Đạo Sĩ Lệ Quỷ không phải là người ta tưởng. Hắn ta đã lừa ta. Hắn ta không cho ta sức mạnh. Hắn ta chỉ tạo ra một lỗ hổng trong Khế Ước Gốc: Sinh Vật Ký Sinh sẽ chỉ được giải thoát nếu một người, mang trong mình ý chí tự do của kẻ thừa kế, mang Xương Cốt của ta và Thư Thú Tội này trở lại bệ đá. Sự Thật Tuyệt Đối phải đối mặt với Sự Phản Bội Tuyệt Đối.”

Triệu Khải đã bị Đạo Sĩ Lệ Quỷ lừa, trở thành vật phẩm đầu tiên cho nghi thức phá giải.

"Chúng ta đã có Thập Tam Chi," Mộc Lan nói, tay cô cầm Xương Ống Chân và Thư Thú Tội. "Sự thật về Triệu Khải, và Xương Cốt chứa đựng sự phản bội của anh ta."

Bẫy Bắt Đầu

Ngay lúc đó, ánh sáng từ các đèn dầu đồng trong Thư Viện bắt đầu nhấp nháy.

Không khí khô ráo, ấm áp đột nhiên trở nên lạnh cóng. Một tiếng cào cấu ghê rợn vang lên từ phía lối vào. Nó không phải là tiếng đá sụp đổ, mà là tiếng móng vuốt cào trên vật chất.

Thanh Nghị hoảng hốt: "Năng lượng của Thực Thể Gốc đã đạt đến ngưỡng. Nó không thể thoát khỏi bức tượng, nhưng nó có thể gửi Ý Chí Phần Thân của mình đến đây!"

Một bóng đen mỏng manh, không rõ hình dạng, bắt đầu chảy qua khe hở của cánh cửa đá. Nó mang theo mùi cơn thịnh nộ và sự tuyệt vọng mà Mộc Lan đã cảm nhận được trong Phòng Thập Nhị Chi.

"Hắn ta biết chúng ta đang có Thập Tam Chi. Hắn ta cần Xương Cốt và Lá Thư này để hoàn tất chu kỳ!" Mộc Lan hét lên.

"Chúng ta phải quay lại Phòng Thập Nhị Chi ngay lập tức!" Thanh Nghị nói, vội vàng thu dọn công cụ.

Bóng đen đã tràn vào căn phòng. Nó nhắm thẳng vào Mộc Lan, nơi cô đang nắm giữ Xương Cốt Triệu Khải.

Mộc Lan cảm thấy một lực hút kinh khủng kéo cô về phía nó. Cô biết, nếu cô bị bắt, Thực Thể Gốc sẽ hấp thụ cả cô và Thập Tam Chi, trở thành một sinh vật hoàn chỉnh không thể bị ràng buộc hay giải thoát.

"Chạy!"

Họ phóng ra khỏi Thư Viện Vĩnh Hằng. Phía sau họ, bức tường đá bắt đầu sụp xuống dưới áp lực của bóng đen, phong ấn lại bộ xương Triệu Khải mà họ vừa khai quật, để lại Mộc Lan với Xương Ống Chân và Lá Thư Thú Tội—hai vật phẩm duy nhất có thể kết thúc lời nguyền.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×