Một bàn tay đặt lên má ta nhẹ nhàng vỗ về, ta theo hướng bàn tay ấy nhìn lên, bắt gặp ánh mắt ôn nhu của Liệt Minh Dã, bắt gặp đáy mắt hắn tràn đầy ấm áp. Thấy vậy, tim ta đập loạn, vội vàng hất tay hắn ra nhìn hướng Tiểu Thương Sí. Hắn buông tay không xoa má ta nữa, nhưng ánh mắt vẫn đặt trên mặt ta không dời, giọng nói khàn khàn nhẹ nhàng nói, “Sắc mặt của nàng rất không tốt, ngủ tiếp một chút nữa đi.”
Ta một mặt xoa xoa má mình, một mặt nhấc mắt nhìn về phía hắn, lưỡi tùy tâm động, oán trách, “Còn nói ta, ngươi tự nhìn mình xem, đều gầy một vòng rồi.”
Nghe vậy, hắn ngẩn ra, sau đó đột nhiên cười híp hết cả mắt lại, cánh tay buông xuống lại lần nữa với tới ta.
Lúc này ta mới ý thức được lời mình vừa nói có bao nhiêu ái muội, vội vàng đẩy tay hắn, nói lảng sang việc khác, “Ngươi xem Tiểu Thương Sí hoạt bát chưa kìa, chẳng có chỗ nào giống như từng sinh bệnh cả!” Miệng thì nói như vậy, trái tim lại không tự chủ được đập nhanh hơn, tầm mắt cũng trốn tránh chuyển sang khuôn mặt của Tiểu Thương Sí. Bé hiện giờ da dẻ hồng hào, trong trắng lộ hồng, hai mắt tinh lượng hữu thần, cực kỳ khỏe mạnh! Nhiễm “đậu mùa” mà không lưu lại sẹo, tất có lẽ là kiệt tác của linh đan diệu dược của Thảo Hồ! Tiểu Thương Sí “may mắn” trở thành người đầu tiên ở thời cổ đại này nhiễm bệnh “đậu mùa”, lại kiên cường chống lại vi rút “đậu mùa” để sống sót, đại nạn không chết tất có phúc sau này, tiểu tử này tương lai nhất định sẽ có thành tựu!
Bàn tay của Liệt Minh Dã cương giữa không trung không cách nào chạm được đích đến, ánh mắt ôn nhu đặt trên mặt ta có chút trầm xuống. Ta không dám nhìn vào mắt hắn, chăm chú nhìn Tiểu Thương Sí đang tự chơi đùa rất vui vẻ. Một hồi lâu, Liệt Minh Dã buông bàn tay đang cương giữa không trung xuống, nhưng ánh mắt u trầm lại không hề biến mất.
Bầu không khí trong phòng bắt đầu biến đổi, ta chịu không nổi ánh mắt thẳng thừng của hắn, bởi vậy nằm lại lên giường dùng chăn phủ lên đầu. Tuy là vậy, nhưng vẫn có thể cảm giác được ánh mắt hắn dính chắc như keo trên người. Cái sự u trầm đen tối ấy, bức người ta phát điên!
“Nha! Nha! Ha!” thanh âm Tiểu Thương Sí tự mình vui đùa càng làm nổi lên phân bất bình thường này, đến mức kinh tâm…