Trang phi lại lần nữa mang thai, Hoàng thượng kết thúc du ngoạn trước thời hạn, Vân Phong từ đầu tới cuối đều mù mù mờ mờ, cứ hồ đồ tiến cung. Anh ta vào cung sẽ tự có an bài của Trang phi, ta không cần phải đi quản, bây giờ vấn đề cần suy xét là chế bộ y phục như thế nào mới thích hợp nhất với Trang phi!
Trong cung có thì hiển nhiên không đặc sắc, thứ ở dân gian lại không vào được mắt đế vương, dị sức hoa y của phiên ngoại thì không hợp với sinh thần yến! Này đúng là khổ chết ta, làm nghề thiết kế trang phục có hơn ba năm, lần đầu vì một bộ trang phục mà sầu muộn!
Ngày suy đêm tưởng, ăn không ngon ngủ không yên, lúc đầu trống rỗng thì ta phát hiện ra mình đã tự bức mình vào đường cùng! Ta là người của thế giới tương lai, không phải văn sưu cổ giả, ta nên nhìn ra cả tương lai, không cần chỉ là cổ đại. Trang phi yêu cầu phải độc, đặc biệt, sáng tạo mới lạ, vậy ta chỉ cần làm thỏa ý nàng là được, không cần phải vắt óc mà nghĩ nhiều làm gì! Nghĩ tới đó, ta đập tan tư tưởng cứng nhắc lúc trước, bắt đầu lại, tìm trong đầu về văn hóa thời cổ của Trung Hoa. . .
Bỗng, một ý tưởng xẹt qua đầu ta như sao băng, làm hai mắt ta chợt sáng lên! Ta nghĩ ra rồi, không chỉ là y phục, mà cả bộ phục sức đặc biệt mỹ lệ đều đầy đủ! “Quá tốt rồi!” Vỗ hai tay vào nhau, “Khổng tước vũ” kiều diễm linh động chính là lựa chọn tốt nhất!
Nghĩ đến là làm, giờ là cuối tháng tư, cách sinh thần của Hoàng thượng còn nửa tháng, đủ cho ta làm xong bộ vũ phục này!
Hôm sau, ta vào cung trình bày ý kiến của mình với Trang phi, cũng đưa “Khổng tước vũ” cho nàng xem. Xem xong, nàng kinh diễm vô cùng, cực kỳ kích động và nhiệt tình với “Khổng tước vũ”. Nàng thiên sinh lệ chất, bất kể là dung mạo hay thân hình đều hơn ta, tin tưởng thông qua luyện tập cộng thêm vũ phục có thể vững vàng bắt được trái tim Hoàng thượng!
Được nàng cho phép, ta bắt tay vào làm, không quản được chuyện khác, toàn tâm toàn ý vào làm y phục. Làm việc gấp rút, sau bữa sáng ngày thứ năm thì đưa vũ phục vào cung.
Trang phi sau khi đổi Khổng tước phục thì đẹp đến không lời nào tả xiết, nền trắng điểm xuyết chấm xanh làm nàng thanh khiết cao quý , linh khí bức người như tước vương vậy!
*Khổng tước là con công á
Thấy mình trong gương, nàng kinh hỉ nhìn không chớp mắt, môi đỏ nhếch lên một độ cong say lòng người, khiến người phải điên cuồng!
Nhìn nàng vừa có vẻ thoát tục vừa thỏa mãn, ta mới thở phào, bốn ngày nay bận chết ta, chỉ thấy cả người rã rời. . .
“Tiểu lạc. . .” Trang phi quay người định nói, lại thấy đến ta mơ màng muốn ngủ lại thôi.
Thấy thế, ta vội xốc lại tinh thần.
“Trông ngươi mệt mỏi lắm, mấy ngày nay vất vả ngươi.” Nàng vừa nói, vừa cởi y phục ra đổi lại cung y, thu lại vũ phục rồi gọi cung nữ tới, phân phó, “Mang Tiểu Lạc xuống dưới tắm rửa thay y phục, hầu hạ cho tốt.”