Ta cầm tay hắn, rũ mi xuống, “Nhưng ta tự trách mình.”
“Ngốc, đừng nghĩ nữa. Vân Phong lừa nàng, còn làm phải chịu cảnh thân như lửa thiêu, món nợ này chưa trả được, ta sẽ bắt hắn phải trả giá thật đắt!” Hắn khẽ vỗ vai ta an ủi, sau đó kéo khoảng cách ra một chút, nói, “Hoàng thượng hạ chỉ, lệnh ta điều dưỡng cho khỏe rồi đi biên giới Đông Nam.”
“Cái gì? !” Ta phát hoảng, vội chống người dậy, hỏi lại, “Sao không phải là Tây Bắc?!”
“Hoàng thượng không yên tâm về “Đức thân vương”, lần này tuy mang danh là hiệp trợ, thực chất là lệnh ta âm thầm giám thị.” Hắn đè thấp âm lượng, chỉ có hai người chúng ta nghe được.
Ta khẽ hít một hơi, mắt trợn lên một chút, đế vương quả đúng là đế vương!
“Mặt khác, Thảo Hồ sẽ đi cùng chúng ta, hắn lúc trước đã chuẩn bị đan dược chạy tới Đông Nam, giờ Hoàng thượng hạ chỉ, vừa khéo cùng đường.”
“Hắn đâu?”
“Ta đã không sao, hắn về “Sướng viên” chuẩn bị đơn dược, năm ngày sau gặp ở cửa thành.”
Ta vừa nghe, vừa gật đầu, sau khi nghe xong mới nhận ra hắn dùng từ “chúng ta”, khó hiểu, “Chúng ta có những ai?”
“Nàng, Thương Sí, Mục tỷ tỷ, Thảo Hồ.”
“Ngài, ngài ngay cả Thương Sí và Mục tỷ tỷ cũng mang theo? !” Ta lắp bắp, thế này có khác gì vác theo vướng bận gia đình đi chứ?
“Không sai, để hai người họ ở Hoàng thành ta lại càng không yên tâm.” Hắn gật đầu, ánh mắt hơi trầm xuống.
Ta cúi đầu im lặng, đang cân nhắc lợi hại giữa ở lại và ra đi. Lát sau đáp một tiếng, quả đúng như hắn nói, ở lại càng khiến người ta lo lắng hơn!
★
Năm ngày sau toàn thể xuất phát, Liệt Minh Dã suất lĩnh ba ngàn tướng sĩ của hắn, Thảo Hồ mang theo đan dược bảo bối của mình. Đội ngũ của ba ngàn tướng sĩ cũng rất lớn mạnh, thêm ba xe bình bình lọ lọ của Thảo Hồ với quần áo và lương thảo càng thêm dọa người, bằng nói là đi chi viện Đông Nam, không bằng nói là chạy trốn còn có vẻ hợp hơn!
Các tướng sĩ có cưỡi ngựa, có đi bộ, chúng ta thì ngồi trong xe ngựa.
Tiểu Thương Sí lần đầu ra xa nhà, có vẻ hào hứng lắm, bám lên cửa sổ xe nhìn ra ngoài, đôi mắt to tròn lấp lánh lóe lên sự tò mò với thế giới, ta ôm thân hình bé nhỏ của bé cười không khép nổi miệng.