*sinh nhật
Qua nửa tháng điều dưỡng, Liệt Minh Dã nội thương, ngoại thương đã khỏi hẳn. Qua ta răn dạy lần trước, hắn cũng không đối với chuyện “Ăn cơm mềm” càu nhàu, chửi rủa nữa, mà là nghiên cứu quân pháp, năng tập võ công. Hắn đột nhiên chuyển biến làm ngưởi ta không thích ứng lắm, nhưng, không hẳn không phải chuyện tốt. Tâm tính chậm rãi thành thục, chỉ có như vậy mới có thể trở thành nhân tài trụ cột quốc gia! Hoàng thượng mới có thể càng thêm coi trọng hắn!
Ta cùng Nhiếp Quang đứng ở một góc “Thao luyện tràng” nhìn hắn một mình bắt tay chấp anh thương* huy tảo, hắn một thân hắc sắc phục trang, hắc phục phác họa vừa khít đường nét thân hình hắn, mỗi lần hắn chuyển động đều kéo theo đường cong của cơ bắp, của thân hình tinh kiện cũng dũ phát cuồng dã gợi cảm.
(*)
Ta chỉ biết hắn từ nhỏ tập võ, lại không biết hắn mười tám ban binh khí* đều tinh thông, hắn đối với cấu tạo và công năng của mỗi một kiện binh khí đều rõ như lòng bàn tay! Xem tua hồng kia dao động, xem anh mâu kia hoa phá không khí sinh ra mạnh mẽ kình phong, xem hắn kia chiêu chiêu như gió, hắn là chuyển động duy nhất trong vạn tĩnh, oai thế kính mãnh của hắn làm chim nhỏ đầu cành kịch liệt kêu to! Cảm thụ được hình ảnh không gì sánh kịp này, ta cảm giác tim mình cũng đập nhanh lên, theo anh thương lay động càng lúc càng mau!
*Thập bát ban võ nghệ hay 18 ban binh khí là thuật ngữ dùng để chỉ 18 môn loại binh khí cơ bản trong hệ thống chương trình của các môn phái võ thuật Trung Hoa cũng như một số môn phái võ cổ truyền Việt Nam, đặc biệt là các hệ phái có xuất xứ từ Bình Định, Nam Bộ.
Theo cuốn Ngũ tạp trở và Kiên hồ tập: mười tám ban binh khí bao gồm cung, nỏ, thương, đao, kiếm, mâu, thuẫn (khiên, mộc che), phủ, việt, kích, tiên (roi), giản, qua, thù (một loại côn bằng tre gỗ có cạnh, không có lưỡi), soa (đinh ba có ba mũi cao ngang nhau hoặc mũi giữa cao hơn), cương soa (vũ khí có 2 mũi nhọn), bừa, dây xích mềm, bạch đả (tay không tức quyền thuật). Người đời sau gọi đây là “mười tám ban nhỏ” (tiểu thập bát ban).
Gọi là mười tám ban lớn (đại thập bát ban) có: đao, thương, kiếm, kích, côn, bổng (một loại gậy ngắn hơn côn), sóc (một loại binh khí cổ, cán dài hơn mâu), đáng, phủ (búa), việt, sản (kiểu như xẻng), bừa (bà), giản, chùy, soa, qua, mâu.
Gần hơn nữa thì chia 18 ban binh khí ra “chín dài và chín ngắn”. Chín dài gồm: thương, kích, côn, việt, soa, đáng, siêu, câu, sóc, hoàn (vòng càn khôn, một loại vòng có những lưỡi dao gắn trên). Chín ngắn gồm: đao, kiếm, quải, phủ (búa), tiên, giản, chùy, bổng (gậy), chử (cái chày).