ván cờ tình yêu

Chương 4: Sóng Ngầm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trong văn phòng Giám đốc Marketing sang trọng của VinaLand, Trần Tuấn Khiêm đang ngả người trên chiếc ghế da đắt tiền, chân vắt lên bàn, tay cầm điếu xì gà Cuba thượng hạng. Hắn đang tận hưởng cảm giác của kẻ chiến thắng. Mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn: địa vị, tiền bạc, và một vị hôn thê xinh đẹp, con gái chủ tịch.

Cuộc đời chưa bao giờ ngọt ngào đến thế.

Hắn rít một hơi xì gà, nhả ra một làn khói trắng đục, lười biếng nhìn ra khung cảnh Sài Gòn qua ô cửa kính lớn. Hắn nghĩ về An. Một chút áy náy thoáng qua rồi biến mất ngay lập tức. Hắn tự nhủ, trong cuộc chơi này, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. An thông minh, nhưng quá ngây thơ, quá tình cảm. Cô không thuộc về thế giới này.

"Cốc... cốc..."

Tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy nghĩ của Khiêm. Trưởng phòng của hắn, một người tên Hùng, mặt mày tái mét vội vã bước vào, tay cầm chiếc máy tính bảng.

"Giám đốc... có chuyện rồi!"

Khiêm nhíu mày, hạ chân xuống khỏi bàn. Thái độ hốt hoảng của Hùng khiến hắn khó chịu. "Có chuyện gì mà phải cuống lên thế? Trời sập à?"

"Không... không phải ạ," Hùng nuốt nước bọt, giọng run run. "Bên Đại Phát... họ vừa công bố khởi động một siêu dự án mới. Tên là... The Eden."

Xoảng!

Điếu xì gà trên tay Khiêm rơi xuống sàn nhà, làm cháy một mảng thảm nhỏ. Hắn đứng bật dậy, giật lấy chiếc máy tính bảng từ tay Hùng. Màn hình đang hiện lên trang tin tức kinh doanh, với dòng tít lớn chạy ngang: "ĐẠI PHÁT GÂY CHẤN ĐỘNG VỚI SIÊU DỰ ÁN BẤT ĐỘNG SẢN XANH THE EDEN - THÁCH THỨC MỌI GIỚI HẠN".

Bên dưới là hình ảnh phối cảnh khu đô thị mà hắn đã từng thẳng thừng gạt bỏ, giờ đây trông còn hoành tráng và chi tiết hơn gấp bội. Nhưng điều khiến máu trong người Khiêm đông cứng lại không phải là dự án, mà là cái tên được nhắc đến với tư cách Giám đốc dự án.

"Dự án được dẫn dắt bởi bà Nguyễn Ngọc An, một chuyên gia chiến lược vừa được Đại Phát bổ nhiệm..."

Nguyễn Ngọc An.

Cái tên này như một nhát búa giáng mạnh vào đầu Khiêm. Hắn không thể tin vào mắt mình. An? Sao có thể là cô ta? Sao cô ta có thể vào được Đại Phát? Và tại sao lại là dự án The Eden?

"Không thể nào..." hắn lẩm bẩm, mặt trắng bệch. "Con đàn bà này... nó dám..."

Hùng thấy sắc mặt sếp thì càng sợ hãi. "Giám đốc, dự án này... chính là cái mà cô An từng đề xuất cho chúng ta phải không ạ?"

Khiêm không trả lời. Hắn ném mạnh chiếc máy tính bảng xuống bàn, tiếng va chạm vang lên chát chúa. Cơn tức giận và một nỗi sợ hãi vô hình bắt đầu trỗi dậy. Hắn biết rõ hơn ai hết, The Eden tiềm năng đến mức nào. Hắn cũng biết rõ hơn ai hết, bộ óc của An đáng sợ ra sao. Hắn đã tự tay vứt đi một mỏ vàng, và giờ đây, kẻ thù của hắn đang nhặt nó lên.

Tệ hơn nữa, kẻ đó lại chính là người phụ nữ mà hắn đã ruồng bỏ.

Đây không phải là sự trùng hợp. Đây là một lời tuyên chiến.

Một lời tuyên chiến công khai và đầy sỉ nhục. An đang dùng chính thứ mà hắn vứt bỏ để tát vào mặt hắn.

Khiêm vội vã bấm số gọi cho An. Hắn cần một lời giải thích. Hắn cần biết chuyện quái quỷ gì đang xảy ra.

Tút... tút...

Chuông đổ vài hồi rồi ngắt máy. An không nghe.

Khiêm điên tiết gọi lại lần nữa. Lần này, đầu dây bên kia bắt máy. Nhưng không phải giọng của An.

"Alo, tôi là trợ lý của Giám đốc dự án Nguyễn Ngọc An. Hiện tại cô ấy đang họp, anh có muốn nhắn lại gì không?"

Giọng nói lạnh lùng, chuyên nghiệp của người trợ lý như một gáo nước lạnh dội vào mặt Khiêm. Giám đốc dự án? Trợ lý? Chỉ trong một tuần, An đã có tất cả những thứ đó.

Khiêm nghiến răng, gằn giọng vào điện thoại: "Nói với cô ta, Trần Tuấn Khiêm muốn gặp."

"Rất tiếc, lịch làm việc của Giám đốc An đã kín hết tháng này. Nếu anh muốn đặt lịch hẹn, xin vui lòng gửi email. Chào anh."

Người trợ lý cúp máy không một lời thừa.

Khiêm chết lặng, tay vẫn cầm chiếc điện thoại. Sự ngạo mạn ban sáng của hắn đã tan biến không còn một dấu vết, thay vào đó là một cảm giác bất an đến tột độ. Hắn đã đánh giá quá thấp An. Hắn đã nghĩ cô sẽ khóc lóc, sẽ đau khổ, sẽ gục ngã.

Hắn không ngờ rằng, cô lại chọn cách đứng lên và chĩa thẳng mũi kiếm về phía hắn.

Sóng ngầm đã bắt đầu. Và hắn biết, cơn bão thực sự chỉ mới chuẩn bị ập tới.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.