vết nứt trong trái tim

Chương 7: Sự phản bội bắt đầu


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

1. Khoảng cách ngày một xa

Sau lần Lan bắt gặp Hà khoác tay Minh, mối quan hệ của họ không còn như trước. Dù Minh cố gắng nhắn tin, gọi điện để xoa dịu, nhưng Lan cảm thấy khoảng cách vô hình cứ lớn dần.

Cô không còn hào hứng mỗi khi thấy tên anh hiện trên màn hình. Thay vào đó là sự chờ đợi mỏi mệt, sự nghi ngờ âm ỉ. Còn Minh, anh cũng bối rối. Giữa áp lực công việc, sự quyến rũ khó cưỡng của Hà và tình cảm lâu năm với Lan, anh dần mất đi sự cân bằng.

Lan nhiều lần tự nhủ: “Anh ấy chỉ bị cuốn vào công việc thôi, mình không nên suy nghĩ nhiều.” Nhưng trái tim phụ nữ luôn nhạy cảm. Cô cảm nhận rõ ràng rằng, Minh đang thay đổi.

2. Sự xuất hiện thường trực của Hà

Hà như một chiếc bóng không rời khỏi cuộc đời Minh. Ở công ty, cô luôn tìm cách xuất hiện bên anh: cùng đi ăn trưa, cùng bàn bạc dự án, cùng ở lại muộn để hoàn thiện báo cáo.

Dần dần, mọi người trong công ty cũng trêu chọc:

– “Hai người đúng là cặp bài trùng.”

– “Hợp nhau thế này, chắc công ty sắp có tin vui.”

Minh chỉ cười, không khẳng định cũng không phủ nhận. Còn Hà thì mỉm cười đầy ẩn ý.

Lan nghe tin qua vài người bạn quen, lòng nóng như lửa đốt. Cô từng muốn đến tận nơi để chứng minh sự hiện diện của mình, nhưng rồi lại sợ… sợ rằng những gì mình nhìn thấy còn tàn nhẫn hơn cả lời đồn.

3. Bữa tối định mệnh

Một tối, Lan quyết định đến công ty tìm Minh, với ý định cùng anh đi ăn sau giờ làm. Nhưng vừa đến cửa, cô thấy cảnh tượng khiến tim mình như vỡ ra nghìn mảnh: Minh và Hà bước ra cùng nhau, tay trong tay, cười đùa tự nhiên.

Lan sững người. Cô muốn lao tới, muốn gào lên, nhưng đôi chân như đóng đinh. Cô chỉ đứng lặng nhìn, để cho hình ảnh ấy khắc sâu vào tâm trí.

Minh bất chợt nhìn thấy Lan. Sắc mặt anh tái đi. Anh vội buông tay Hà, lắp bắp:

– “Lan… em… sao em ở đây?”

Lan quay lưng bỏ đi, nước mắt tuôn như mưa. Minh định đuổi theo nhưng bị Hà níu lại. Trong khoảnh khắc ấy, anh do dự – và chính sự do dự đó là nhát dao đâm sâu nhất vào tim Lan.

4. Đêm dài của Lan

Lan chạy về phòng, đóng chặt cửa. Cô ngồi sụp xuống sàn, ôm mặt khóc nức nở. Trong đầu cô hiện lên hàng loạt ký ức: những lời hứa dưới mưa, những cái nắm tay trong sáng, những lời ngọt ngào “Anh chỉ có em thôi.”

Tất cả, giờ hóa thành lừa dối.

Cô viết trong nhật ký:

“Anh đã chọn buông tay em khi còn nắm tay một người khác. Vậy thì những lời hứa ngày xưa, có phải cũng chỉ là gió bay?”

Đêm ấy, Lan khóc đến thiếp đi. Khi tỉnh dậy, đôi mắt sưng húp, trái tim trống rỗng.

5. Minh sa ngã

Trong khi đó, Minh lại bị cuốn sâu hơn vào vòng xoáy với Hà. Hà khéo léo an ủi anh mỗi khi anh buồn, cổ vũ khi anh mệt mỏi. Cô biết cách khiến anh cảm thấy mình quan trọng, đàn ông.

Một buổi tối, sau khi hoàn thành dự án, cả hai uống rượu mừng. Trong cơn men lâng lâng, Minh không còn giữ được lý trí. Cái chạm tay biến thành cái ôm, rồi thành nụ hôn.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, Minh nhìn Hà nằm bên cạnh, tim đập loạn nhịp. Anh biết mình đã phản bội Lan. Nhưng thay vì dứt khoát, anh lại chìm sâu hơn. Bởi Hà không hề trách móc, trái lại còn dịu dàng thì thầm:

– “Anh đừng lo, em sẽ ở bên anh.”

6. Sự giả dối chồng chất

Từ hôm đó, Minh bắt đầu nói dối nhiều hơn. Anh viện cớ “họp muộn”, “dự án gấp” để che giấu những cuộc hẹn với Hà. Lan thì vẫn cố gắng tin tưởng, nhưng linh cảm mách bảo cô rằng có điều gì đó sai.

Một lần, Lan gọi điện, đầu dây vang lên giọng nhạc xập xình. Cô hỏi:

– “Anh ở đâu vậy?”

Minh đáp vội:

– “Anh… đang họp với khách hàng. Ồn ào quá. Tí anh gọi lại nhé.”

Lan cúp máy, lòng quặn thắt. Cô biết anh đang nói dối, nhưng vẫn cắn răng chịu đựng. Cô yêu anh đến mức sợ mất anh, sợ nếu vạch trần thì tất cả sẽ tan vỡ.

7. Sự thật trần trụi

Nhưng sự thật không thể che giấu mãi. Một chiều, Lan tình cờ gặp người bạn chung của Minh. Trong câu chuyện thoáng qua, cậu bạn buột miệng:

– “Hôm bữa thấy Minh đi cùng cô đồng nghiệp, tình cảm lắm. Hai người đó… chắc thành đôi rồi nhỉ?”

Lan cười gượng, nhưng tim như có dao cứa. Tối hôm đó, cô quyết định tìm Minh để hỏi thẳng.

Cô đến nhà trọ của anh. Cánh cửa khép hờ. Lan định gõ thì nghe tiếng cười khúc khích của phụ nữ. Trái tim cô như ngừng đập. Cô đẩy cửa… và bắt gặp Minh cùng Hà trong vòng tay nhau.

Căn phòng nhỏ như sụp đổ trước mắt Lan.

8. Đối mặt

Lan đứng chết lặng. Minh hoảng hốt buông Hà ra, chạy tới:

– “Lan! Nghe anh giải thích…”

Lan lắc đầu, nước mắt lã chã:

– “Giải thích ư? Em còn phải nghe gì nữa? Em đã thấy tất cả.”

Hà ngồi im, khóe môi thoáng nụ cười mỉa mai. Cô không nói gì, bởi im lặng chính là lời khẳng định.

Lan quay lưng bỏ đi. Minh gọi với theo, nhưng giọng anh lạc đi trong tiếng nức nở của cô:

– “Lan! Anh xin lỗi! Đừng đi…”

Nhưng Lan không quay lại. Cô biết, khoảnh khắc đó, tất cả đã kết thúc.

9. Trái tim tan vỡ

Lan chạy về, vừa chạy vừa khóc. Mọi thứ xung quanh mờ đi. Cô ngã khuỵu bên vỉa hè, ôm mặt. Người qua đường tò mò nhìn, nhưng cô chẳng quan tâm.

Trong đầu cô chỉ còn một câu hỏi: Tại sao?

Tại sao người từng hứa đi cùng cô suốt đời lại phản bội? Tại sao anh chọn một người khác? Tại sao tình yêu đẹp đẽ ấy lại kết thúc trong nhục nhã như vậy?

Cô gào lên trong nước mắt:

– “Anh đã phản bội em! Anh giết chết tình yêu của chúng ta rồi!”

Đêm ấy, Lan thức trắng, nhìn lên trần nhà. Trong lòng cô chỉ còn một khoảng tối sâu hoắm.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×