vĩnh hằng thần vực

Chương 5: Năng lực bí ẩn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau trận chiến tại sân chính tông môn, Lăng Vân đứng sững giữa cơn gió chiều lạnh lẽo, mắt vẫn sáng rực luồng khí tím huyền bí của Tiên Cổ. Không gian xung quanh tông môn dường như lắng lại, tất cả đệ tử ưu tú, trưởng lão, thậm chí cả sư trưởng, đều chưa thể tin nổi vào mắt mình. Một thiếu niên từng bị coi là phế vật, giờ đây đứng vững, ánh mắt lạnh lùng, cơ thể tỏa ra năng lực vượt xa bất cứ ai trong tông môn.

Nhưng Lăng Vân không dừng lại ở sự chứng minh. Hắn biết, sức mạnh hiện giờ chỉ là bước khởi đầu. Hắn cần khai phá tiềm năng bí ẩn còn ẩn sâu trong cơ thể, hiểu rõ khả năng của Tiên Cổ, và chuẩn bị cho những bước trả thù sau này.

Ngay khi tất cả lắng xuống, Lăng Vân rút vào góc sân chính, nhắm mắt lại, hít thở sâu. Luồng khí cổ xưa trong cơ thể bùng lên, hòa với cốt khí của hắn, tạo nên luồng rung động mạnh mẽ. Mỗi nhịp thở đều kích thích huyệt đạo, khiến cơ thể hắn run lên như đang trải qua một quá trình tái sinh.

Tiên Cổ xuất hiện trong tâm trí, ánh mắt đỏ rực như lửa: “Ngươi đã tiến bộ… nhưng sức mạnh thật sự chưa khai mở. Căn cốt phế vật của ngươi không chỉ là nhược điểm nữa; nó ẩn chứa một năng lực bí ẩn – thứ mà ngay cả tông môn không thể đoán được. Ngươi phải học cách sử dụng, nếu không… sức mạnh đó sẽ hủy hoại bản thân ngươi.”

Lăng Vân mỉm cười, giọng nói run run nhưng kiên định: “Ta không sợ hãi nữa. Hãy chỉ dẫn ta, Tiên Cổ. Ta muốn biết năng lực thật sự của mình.”

Một luồng khí tím rực bùng lên khắp cơ thể Lăng Vân. Huyệt đạo được khai mở hai lần liên tiếp trong Vực Tử Thần giờ như đang rung lên mạnh mẽ, mở ra những đường dẫn mới chưa từng xuất hiện. Hắn cảm nhận từng thớ thịt, từng dây thần kinh, từng mạch máu đang phản ứng, kết hợp với linh lực cổ xưa, hình thành những luồng năng lượng hoàn toàn mới, chưa từng có trong các phương pháp tu luyện nhân gian.

Lăng Vân bắt đầu thử nghiệm. Hắn giơ tay ra, luồng linh lực tím chảy qua đầu ngón tay, biến hóa thành một luồng sáng nhỏ nhưng sắc bén, phát ra âm thanh như kim loại va vào nhau. Khi tập trung nhiều hơn, luồng khí biến thành hình dạng giống như rồng cuộn trong lòng bàn tay, uy nghi và đầy sát khí.

“Ngươi đang cảm nhận đúng,” Tiên Cổ nói. “Đây là Linh Hỏa Cổ Thần, năng lực ẩn chứa trong căn cốt phế vật của ngươi. Nó không chỉ giúp tăng sức mạnh, mà còn có thể phản chiếu, hóa giải những luồng nội lực bên ngoài, thậm chí xâm nhập và kiểm soát sinh lực kẻ thù. Nhưng năng lực này… cực kỳ khó kiểm soát. Một sai lầm nhỏ, và cơ thể ngươi sẽ bị nghiền nát.”

Lăng Vân nhắm mắt, tập trung toàn bộ ý chí. Luồng khí tím bùng lên dữ dội, cơ thể hắn run rẩy, từng huyệt đạo như sắp bị nổ tung. Cơn đau nhói qua từng thớ thịt khiến hắn phải nghiến răng chịu đựng. Nhưng khi vượt qua, một luồng cảm giác lạ lùng len vào tâm trí: hắn có thể cảm nhận, điều khiển, và thậm chí phản chiếu năng lực của bất cứ ai trong tông môn.

Chưa dừng lại ở đó, hắn thử nghiệm tác động lên một đệ tử ưu tú còn đứng lại theo dõi. Chỉ bằng ánh mắt và ý chí, hắn cảm nhận được nội lực của đối phương, luồng khí của đối phương dường như bị hút vào cơ thể hắn, một phần bị phản chiếu lại. Đệ tử đó không thể tấn công nổi, chỉ đứng lặng nhìn Lăng Vân, hoảng hốt và sợ hãi.

“Đây là… năng lực thật sự của ngươi,” Tiên Cổ trong tâm trí thốt lên, giọng vừa tự hào vừa cảnh báo. “Nhưng ngươi phải cẩn thận. Nếu tông môn nhận ra sức mạnh này, chúng sẽ không để ngươi sống yên. Âm mưu… đã được sắp đặt từ lâu, và bây giờ, ngươi là mối đe dọa lớn nhất.”

Lăng Vân nhíu mày, ánh mắt sắc bén. “Âm mưu…?” Hắn cảm nhận được luồng khí mờ ảo từ các trưởng lão, từ sư trưởng, như những sợi dây vô hình đang kéo tơ hận thù. Hắn hiểu rằng, không chỉ mình, mà toàn bộ tông môn đang bị chi phối bởi những thế lực ẩn giấu mà ngay cả hắn trước đây cũng không thể biết.

Hắn tiếp tục luyện tập suốt đêm. Linh lực cổ thần Tiên Cổ trong cơ thể hắn không chỉ giúp tăng cường sức mạnh mà còn mở ra cảm giác siêu nhiên, cho phép Lăng Vân nhìn thấy dòng chảy nội lực của người khác, cảm nhận sức mạnh ẩn giấu của họ. Đây là khả năng mà ngay cả các trưởng lão ưu tú cũng chưa chắc sở hữu.

Sáng hôm sau, Lăng Vân rời khỏi góc sân, bước đi giữa các đệ tử và trưởng lão. Mọi người đều cảm nhận luồng khí cổ xưa bùng lên quanh hắn, khiến không ai dám tiến gần. Hắn nở nụ cười lạnh: “Ta sẽ từ từ tìm hiểu âm mưu đó… nhưng trước hết, ta phải mạnh hơn tất cả.”

Trong những ngày tiếp theo, Lăng Vân bắt đầu khám phá năng lực mới, kết hợp Linh Hỏa Cổ Thần với cốt khí riêng, luyện ra các biến chiêu uy lực chưa từng xuất hiện trong tông môn. Hắn cảm nhận cơ thể mình không còn giới hạn, nội lực bùng nổ nhưng vẫn kiểm soát hoàn hảo.

Một buổi chiều, khi ánh hoàng hôn nhuộm đỏ sân chính, Lăng Vân vô tình phát hiện một tấm bản đồ cổ trong thư viện tông môn, vẽ lại những pháp bảo, linh mạch và các huyệt đạo bí ẩn trong Thần Vực. Trong lòng hắn lóe lên tia sáng: “Đây là cơ hội… để tăng cường sức mạnh, để tìm ra âm mưu, và để trở thành kẻ không ai dám coi thường.”

Nhưng không khí xung quanh bỗng trở nên căng thẳng. Từng âm thanh nhỏ, từng bước chân, từng cơn gió đều khiến Lăng Vân nhận ra có người đang theo dõi hắn. Ánh mắt hắn lạnh lùng, nhịp tim tăng nhanh. Tiên Cổ trong tâm trí cảnh báo: “Ngươi phải cẩn thận. Những kẻ bên ngoài đã nhận ra sức mạnh của ngươi. Âm mưu mà ngươi vừa chạm tới sẽ kéo theo vô số nguy hiểm…”

Lăng Vân không hoảng sợ. Hắn bước đi giữa ánh hoàng hôn, ánh mắt rực sáng như hai ngôi sao tím, cốt khí bùng lên như báo hiệu cho cả tông môn biết rằng phế vật ngày xưa giờ đã trở thành một huyền nhân, và con đường trả thù, chinh phục Thần Vực, cùng âm mưu bị chôn giấu trong bóng tối, sẽ chính thức bắt đầu.

Hắn mở tấm bản đồ, nhìn vào các huyệt đạo cổ xưa, các pháp bảo được đánh dấu bằng ký hiệu kỳ bí, và thầm nhủ: “Âm mưu tông môn… sức mạnh cổ thần… tất cả sẽ là của ta. Không ai có thể cản bước.”

Lăng Vân biết, đây mới chỉ là bước khởi đầu. Năng lực bí ẩn trong cơ thể hắn không chỉ giúp vượt qua kẻ thù hiện tại, mà còn mở ra con đường tìm kiếm pháp bảo, linh mạch và huyệt đạo cổ xưa – những thứ sẽ biến hắn từ một thiếu niên phế vật thành huyền nhân quyền năng nhất Thần Vực.

Và từ giây phút đó, Lăng Vân không còn là phế vật, không còn là thiếu niên bị tông môn khinh bỉ. Hắn đã bước vào cuộc sống mới, nơi sức mạnh và ý chí song hành, nơi từng hành động, từng suy nghĩ đều trở thành bước chuẩn bị cho những trận chiến sắp tới, và nơi âm mưu của tông môn, cùng những kẻ thù ẩn giấu, sẽ lần lượt bị hé lộ.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×