Sau nụ hôn chớp nhoáng đầy cấm đoán ở tầng 29, My trở lại bữa tiệc với cảm xúc hỗn loạn. Cô cảm thấy tội lỗi, nhưng một phần sâu thẳm trong cô lại cảm thấy sống động hơn bao giờ hết. Sự rạo rực từ cái chạm môi của Trần Phong vẫn còn vương vấn, khiến cô mất tập trung.
Cô cố gắng giữ khoảng cách với Phong, nhưng anh ta dường như luôn tìm cách xuất hiện trong tầm mắt cô. Mỗi khi cô ngước lên, anh ta lại mỉm cười kín đáo, nụ cười chứa đựng sự sở hữu tuyệt đối, như muốn nhắc nhở cô về giao kèo giữa họ.
Hùng, hoàn toàn không hay biết, vẫn hăng say giao tiếp và cảm ơn Phong một cách nhiệt thành.
“Giám đốc Trần, tôi thật sự biết ơn sự rộng lượng của anh,” Hùng nói, giọng điệu gần như biết ơn đến sùng bái. “Tôi sẽ không bao giờ phụ lòng tin của anh. Tôi hứa sẽ làm việc gấp đôi để chuộc lỗi và đạt được mục tiêu thăng tiến.”
Trần Phong nhìn Hùng, rồi ánh mắt lướt qua My, đang đứng ngay bên cạnh Hùng.
“Anh Hùng,” Phong đáp, giọng anh trầm ổn, đầy uy lực. “Tôi cho anh cơ hội, nhưng tôi cũng đặt ra tiêu chuẩn cao hơn. Sự thăng tiến của anh sẽ phụ thuộc vào... nỗ lực của cả hai vợ chồng anh.”
Hùng ngạc nhiên. “Cả hai vợ chồng? Ý anh là sao, Giám đốc?”
Phong mỉm cười nhẹ. “Vợ anh, cô My, là một người phụ nữ thông minh, sắc sảo. Tôi cần những người có tư duy như cô ấy hỗ trợ các dự án của công ty. Cô ấy có thể là cầu nối quan trọng với một số đối tác nước ngoài mà chúng ta đang tìm kiếm. Tôi sẽ giao cho cô ấy một vài nhiệm vụ đặc biệt.”
My hiểu ngay. Đây là cách Phong hợp thức hóa những cuộc gặp gỡ bí mật của họ. Đây là lời hứa hẹn nửa vời anh ta dành cho Hùng, một sự cá cược ẩn dụ.
“Ồ, My quả thực rất giỏi ngoại ngữ,” Hùng hào hứng. “Nếu Giám đốc đã tin tưởng, em cứ làm đi, My! Giúp anh thăng tiến nhé!”
My cảm thấy ghê tởm trước sự vô tâm và mù quáng của Hùng. Anh ta chỉ thấy lợi ích công việc, mà không hề nhận ra cô đang bị đẩy vào một giao dịch nguy hiểm thế nào.
“Vâng, Giám đốc Trần. Tôi sẽ cố gắng hết sức để không làm anh thất vọng,” My đáp, cố gắng giữ giọng điệu chuyên nghiệp, nhưng sâu thẳm lại mang hàm ý của sự phục tùng cá nhân.
Phong nhìn thẳng vào mắt cô, ánh mắt anh đầy tán thưởng. “Tốt lắm, cô My. Tôi tin ở cô. Và tôi sẽ luôn theo dõi sát sao sự hợp tác của cô.”
My biết, "sự theo dõi sát sao" đó không chỉ là công việc.
Buổi tiệc kết thúc, My và Hùng trở về nhà. Hùng nói về công việc, về những kế hoạch và hy vọng thăng tiến mới. Anh ta vui vẻ và lạc quan, hoàn toàn khác biệt so với vẻ tuyệt vọng vài ngày trước.
Trong khi Hùng đang tắm, điện thoại của My lại báo tin nhắn từ số lạ.
[Phong]: Đó là một màn thể hiện tuyệt vời. Cô đã hoàn thành xuất sắc vai trò người vợ hỗ trợ sự nghiệp. Nhưng tôi thích vai trò ‘bí mật’ của cô hơn.
[Phong]: Sáng mai 8h, cô đến văn phòng tôi. Không phải là thư ký Phương sắp xếp, mà là tôi đích thân yêu cầu. Mặc trang phục công sở kín đáo nhất, để không ai nghi ngờ. Tôi muốn cô ngồi đó, nhìn tôi làm việc, và cảm nhận sự kiểm soát của tôi.
My đọc tin nhắn, cảm thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng. Sự kiểm soát của anh ta thật đáng sợ, nhưng cũng rất mê hoặc. Anh ta muốn cô làm một con búp bê tĩnh lặng, bị trói buộc trong văn phòng anh ta, ngay trước mắt nhân viên và đồng nghiệp của cô.
Cô gõ nhẹ tin nhắn trả lời:
[My]: Vâng, Giám đốc Trần. Tôi sẽ có mặt đúng giờ.
My đặt điện thoại xuống. Cô nhìn vào chiếc váy lụa đen trong túi, rồi nhìn chiếc giường nơi Hùng sắp trở lại. Anh ta đã được cứu rỗi, nhưng cái giá của sự cứu rỗi đó đang ngày càng trở nên nặng nề hơn. Cô không biết mình đang đánh đổi để cứu Hùng, hay đang chạy trốn khỏi cuộc hôn nhân lạnh nhạt của mình vào vòng tay kiểm soát đầy nguy hiểm của Trần Phong.
Một câu hỏi ám ảnh cô: Liệu có một ngày, cô sẽ hoàn toàn đánh mất mình trong trò chơi quyền lực và đam mê này?