vợ hợp đồng của tổng tài mặt lạnh

Chương 10: Quân Huy Trở Lại – Đốm Lửa Nhỏ Trong Trái Tim Tổng Tài


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Kể từ sau hôm sốt cao, Thư Kỳ không còn nhìn Duy Phong bằng ánh mắt cũ. Người đàn ông lạnh lùng ấy đã thức suốt đêm để chăm sóc cô, lặng lẽ ở bên như một người chồng thực sự.

Mọi thứ lặng lẽ thay đổi.

Dù cả hai vẫn giữ một khoảng cách “vừa đủ” – như thể cố gắng không để cảm xúc lấn át hợp đồng – nhưng Thư Kỳ bắt đầu thấy tim mình đập nhanh hơn mỗi lần ánh mắt anh chạm vào cô. Và Duy Phong, dù không nói ra, cũng ngày càng quan tâm cô một cách kín đáo nhưng sâu sắc.

Tuy nhiên, buổi sáng hôm nay, khi Thư Kỳ bước vào văn phòng, mọi thứ trở nên náo động lạ thường.

Quân Huy – người bạn thân lâu năm kiêm tình đầu đơn phương của Thư Kỳ – vừa trở về từ Mỹ và trở thành cố vấn chiến lược mới của tập đoàn TMG. Tin sét đánh giữa trời quang.

– Em… làm ở đây từ khi nào? – Quân Huy cười tươi, bước đến, giọng nói vẫn dịu dàng như xưa.

– Còn anh... trở về từ bao giờ? – Thư Kỳ ngạc nhiên.

– Hôm qua. Anh không ngờ em lại làm thư ký cho Duy Phong. Mà còn… sống chung nhà với anh ta?

Thư Kỳ hơi lúng túng. Cô chưa kịp trả lời thì một giọng trầm thấp vang lên sau lưng.

– Cậu quan tâm hơi sâu rồi đấy, Quân Huy.

Duy Phong xuất hiện, vest đen lịch lãm, gọng kính cận ánh lên sắc lạnh. Anh bước đến, vòng tay nhẹ nhàng đặt lên vai Thư Kỳ – một cử chỉ chưa từng có trước đây ở chốn đông người.

– Vợ tôi làm gì, ở đâu, sống với ai… là chuyện của tôi. Mong cố vấn Quân giữ ranh giới.

Cả phòng họp im bặt.

Quân Huy khựng lại trong vài giây, sau đó mỉm cười:

– Tôi chỉ hỏi như một người bạn. Nhưng cũng xin chúc mừng, Duy Phong. Cậu tìm được một người vợ thú vị đấy.

Ánh mắt Quân Huy nhìn Thư Kỳ không giấu nổi sự ấm áp. Và trong khoảnh khắc đó, Duy Phong siết nhẹ vai cô – như một cách tuyên bố chủ quyền.


Chiều hôm đó, khi họp xong, Thư Kỳ nhận được tin nhắn từ Quân Huy.

“Gặp anh ở quán quen hồi xưa được không? Có chuyện muốn nói.”

Cô do dự. Nhưng cuối cùng vẫn đến. Bởi dù sao, Quân Huy cũng từng là người cô rất quý mến.

– Anh chỉ muốn nói... dù em đã có chồng, anh vẫn giữ lời hứa. Nếu một ngày em tổn thương, anh sẽ là người che chở.

Thư Kỳ sững người.

– Anh đừng nói thế…

– Anh không tin vào cái gọi là ‘hợp đồng kết hôn’. Anh tin cảm xúc thật. Và em xứng đáng được hạnh phúc, Kỳ à.

Cô không trả lời. Trong tim cô, một cơn sóng ngầm bắt đầu nổi lên.


Tối hôm đó, khi cô về nhà, Duy Phong đã ngồi sẵn ở phòng khách, cốc cà phê nguội lạnh trên tay.

– Em đi đâu?

– Em gặp một người bạn. – Cô thành thật.

– Là Quân Huy?

– Phải.

Anh im lặng. Ánh mắt không còn bình tĩnh như mọi khi.

– Em không cần giải thích gì thêm. Nhưng từ giờ, mọi cuộc gặp riêng tư, anh muốn em nói trước với anh.

– Vì hợp đồng?

– Không. Vì anh không muốn… em bị tổn thương bởi người khác.

Anh đứng lên, bước về phía cầu thang. Nhưng trước khi rời khỏi, anh quay lại, ánh mắt sâu thẳm:

– Và… anh không muốn mất em, dù lý do ban đầu chỉ là một bản hợp đồng.

Cánh cửa phòng khép lại. Nhưng trái tim Thư Kỳ lại mở ra – lần đầu tiên rõ ràng hơn bao giờ hết.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×