vòng lặp định mệnh

Chương 2: Bản Nháp Hoàn Hảo


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáu tháng đầu tiên của Lâm và An là một bản nháp tình yêu đầy mâu thuẫn nhưng lại hòa hợp một cách kỳ lạ. Cả hai đều tin rằng họ đang thắng trong "dự án cải tạo" của riêng mình.

Lâm tiếp cận tình yêu bằng công thức của một kỹ sư: anh muốn tối ưu hóa mọi khoảnh khắc. Lịch hẹn hò của họ được lập trên một bảng tính Google Sheets, chia thành các danh mục: Hẹn Hò Sáng Tạo (Creative Dates), Hẹn Hò Ổn Định (Stability Dates), và Hẹn Hò Xã Hội (Social Dates). Anh sắp xếp các buổi đi xem kịch của An, sau đó là buổi thảo luận chi tiết về "hiệu quả sử dụng không gian" trong nhà hát.

Tuy nhiên, An đã biến những kế hoạch hoàn hảo đó thành những cuộc phiêu lưu ngẫu hứng. Nếu Lâm lên lịch đi ăn tối ở một nhà hàng được đánh giá 4.5 sao, An sẽ kéo anh đến một quán ăn vỉa hè không tên tuổi, nơi cô khẳng định "mùi vị và sự hỗn loạn là cảm hứng chân thực nhất." Lâm, mặc dù ban đầu cau mày, nhưng khi thấy ánh mắt lấp lánh của An, anh lại thấy một niềm vui lạ lùng. Anh bắt đầu ghi chép những trải nghiệm phi logic đó vào một mục mới trong bảng tính: "Dữ Liệu Hỗn Loạn Cần Thiết (Necessary Chaos Data)."

An tin rằng Lâm đang dần thay đổi. Cô thấy anh ít đeo cà vạt hơn vào cuối tuần, thấy anh cười nhiều hơn khi cô kể chuyện về những nhân vật ngẫu hứng. Cô nghĩ cô đã chạm được vào phần cảm xúc mà anh chôn giấu.

"Anh biết không, Lâm," An nói một lần, trong khi họ nằm trên sàn nhà đầy giấy vẽ của cô, "Tình yêu của anh giống như một công trình kiến trúc vững chắc, nhưng nó cần cảm hứng sân khấu của em để bay bổng."

Lâm mỉm cười. "Và sự bay bổng của em cần nền móng của anh để không sụp đổ. Anh đang thiết kế lại cuộc đời mình, An. Anh đang xây dựng một phiên bản vững chắc hơn, với một chút hỗn loạn có kiểm soát."

Anh đưa cô xem một bản thiết kế mới mà anh đang làm cho một công trình trường học. Lần đầu tiên, anh thêm vào bản vẽ những khu vực "không gian mở, không định chức năng" – một sự nhượng bộ cho sự ngẫu hứng. An hôn lên má anh, tự hào rằng cô đã "cứu rỗi" được tâm hồn khô khan của anh.

Nhưng bên dưới bề mặt ngọt ngào, những khác biệt căn bản vẫn âm ỉ.

An thường xuyên quên trả hóa đơn, hủy hẹn vào phút chót vì "cảm hứng đột ngột kéo đến." Lâm sẽ lặng lẽ trả các hóa đơn đó, lập bảng tính về "Tổn Thất Phát Sinh Do Thiếu Kỷ Luật," và sau đó, anh sẽ nhẹ nhàng nhắc nhở cô.

"An," Lâm nói, giọng anh luôn bình tĩnh, "Anh đã thanh toán tiền điện thoại tháng này. Nó gần bị cắt rồi. Chúng ta cần thiết lập một quy trình tự động thanh toán. Anh sẽ tạo một lịch nhắc nhở cho em."

An sẽ gạt đi: "Em biết mà, em xin lỗi! Em bận quá. Anh biết đấy, khi cảm hứng đến, mọi thứ khác đều phải chờ." Cô cho rằng đó là sự lãng mạn, sự hy sinh nhỏ bé mà Lâm phải chấp nhận.

Lâm cho rằng sự bất cẩn của cô chỉ là một "lỗi hệ thống" nhỏ có thể sửa chữa được bằng một "Bản Nâng Cấp Quy Trình." Anh tin rằng tình yêu đủ lớn sẽ khiến cô chấp nhận sự sắp đặt logic của anh. An tin rằng tình yêu đủ lớn sẽ khiến anh chấp nhận sự hỗn loạn của cô.

Cả hai đều đang cố gắng định hình đối phương theo phiên bản lý tưởng của mình, tin rằng sự hấp dẫn của đối lập có thể bị thuần hóa. Họ không nhận ra rằng, sự đối lập đó chính là bản chất cốt lõi của mỗi người, và nó đang dần trở thành ngòi nổ cho cuộc xung đột sắp tới.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×