Tháng thứ 8 của mối quan hệ, Lâm đưa ra một ý tưởng mà anh tin là bước tiến lớn cho tình yêu của họ: một kế hoạch tài chính chung. Anh đã dành cả tuần để nghiên cứu và lập nên một bảng tính Excel chi tiết, có tên là "Bản Thiết Kế Hạnh Phúc Tài Chính."
Anh ngồi xuống cạnh An, tràn đầy phấn khích. "Anh đã nghĩ về tương lai của chúng ta," Lâm nói. "Anh đã lập một kế hoạch. Bảng tính này sẽ giúp chúng ta đạt được tất cả các mục tiêu, từ tiết kiệm cho một chuyến du lịch, đến quỹ khẩn cấp, và cả... tiền đặt cọc cho căn hộ chung."
An nhìn vào màn hình máy tính. Cô thấy những dòng, những cột, những công thức phức tạp. Có mục "Quỹ Tình Yêu" (dành cho những buổi hẹn hò được lên kế hoạch), "Quỹ Hưu Trí Tình Cảm" (tiền tiết kiệm để đầu tư cho tương lai), và thậm chí cả mục "Phân Tích Rủi Ro" để đối phó với những chi phí bất ngờ. Mọi thứ đều được tính toán một cách hoàn hảo, nhưng lại thiếu đi một thứ duy nhất: cảm xúc. An cảm thấy trái tim mình đang bị đặt lên bàn cân, bị định lượng bằng những con số.
Cô cảm thấy ngột ngạt nhưng không nói ra. Cô sợ làm tổn thương Lâm. Cô biết anh làm điều này vì yêu cô, vì muốn bảo vệ cô. Cô chỉ mỉm cười và gật đầu. Lâm không nhận ra sự miễn cưỡng trong mắt cô. Anh tin rằng cô đã hiểu được sự an toàn mà anh đang mang lại.
Nhưng An có một bí mật.
Cùng lúc đó, đoàn kịch của An đang gặp khó khăn. Một dự án sân khấu đầy tham vọng của họ cần thêm kinh phí để thực hiện. Đó là một vở kịch về sự đấu tranh của một linh hồn tự do với một thế giới quá khuôn mẫu. An tin vào vở kịch này hơn bất cứ điều gì. Nó là tiếng lòng của cô.
Trong một khoảnh khắc bốc đồng, bị thúc đẩy bởi khao khát nghệ thuật, An đã làm một điều mà Lâm sẽ không bao giờ chấp nhận: cô đã bí mật rút một khoản tiền lớn từ tài khoản tiết kiệm của mình. Đó là khoản tiền cô đã hứa sẽ tiết kiệm cho chuyến du lịch cùng Lâm.
Cô chuyển số tiền đó vào quỹ sản xuất vở kịch. Nó không phải là một quyết định tồi tệ về mặt đạo đức, nhưng về mặt kỷ luật và lòng tin, nó là một sự vi phạm nghiêm trọng. An cảm thấy tội lỗi, nhưng cô tin rằng sự hy sinh vì nghệ thuật là xứng đáng.
Vài tuần sau, Lâm nhận được một email từ ngân hàng. Anh thấy tài khoản tiết kiệm của An đã có một khoản rút lớn. Anh truy cập vào "Bản Thiết Kế Hạnh Phúc Tài Chính," và các con số bắt đầu nhấp nháy màu đỏ, báo hiệu lỗi hệ thống nghiêm trọng. Lâm sững sờ. Anh không giận, mà cảm thấy bối rối.
Anh bình tĩnh hỏi An. An không thể nói dối. Cô giải thích về vở kịch và lý tưởng của mình. Cô mong anh sẽ hiểu, sẽ cảm thông cho sự đam mê của cô.
Nhưng Lâm không thấy sự đam mê. Anh chỉ thấy sự bất tuân lệnh của cảm xúc, sự thiếu kỷ luật và một quyết định tài chính phi logic.
"An, tại sao em không nói với anh?" Lâm hỏi. "Chúng ta đã có một kế hoạch. Chúng ta đã có 'Quỹ Tình Yêu.' Anh có thể đã tìm cách giúp em. Nhưng em đã làm việc này sau lưng anh. Đó là hành vi đi ngược lại sự tin tưởng."
An cảm thấy bị tổn thương. "Anh coi tiền bạc quan trọng hơn đam mê của em sao? Đây là một cơ hội lớn, Lâm. Nó không thể được đưa vào một bảng tính!"
"Không phải anh coi trọng tiền bạc hơn," Lâm đáp. "Anh coi trọng sự tin tưởng và sự ổn định. Tình yêu không thể tồn tại nếu mỗi người tự đưa ra những quyết định quan trọng mà không bàn bạc. Em không chỉ làm tổn thương kế hoạch của chúng ta, mà em đã làm tổn thương niềm tin của anh vào em."
Đây là vết rạn nứt đầu tiên không thể lấp đầy bằng những lời nói ngọt ngào. An cảm thấy bị phản bội vì Lâm không hiểu được sự hy sinh của cô, còn Lâm cảm thấy bị phản bội vì An đã không tôn trọng kế hoạch của họ. Vòng xoáy của sự kiểm soát và sự nổi loạn đã bắt đầu.