Xung đột về khoản chi bí mật cho sân khấu đã tạo nên một khoảng lạnh giữa Lâm và An. Lâm cố gắng giải quyết căng thẳng bằng cách quay lại với thứ anh tin tưởng nhất: Kế hoạch.
Anh mời An đến căn hộ mẫu của một dự án nhà ở cao cấp. Đó là một không gian hoàn hảo, tối giản, với ánh sáng được tính toán và nội thất được sắp xếp theo tỷ lệ vàng. Lâm đứng giữa phòng khách mẫu, nhìn An với vẻ tự hào và mong chờ.
"Anh đã tìm ra giải pháp, An," Lâm nói. "Chúng ta cần nhìn thấy rõ ràng tương lai để tránh những mâu thuẫn nhỏ nhặt. Anh đã phác thảo Kế hoạch 5 Năm của chúng ta."
An cảm thấy dạ dày mình thắt lại. Cô cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng cô cảm thấy như một nghệ sĩ bị yêu cầu phải vẽ một bức tranh theo công thức số học.
Lâm mở cuốn sổ tay, trình bày chi tiết từng cột mốc:
Năm 1: Mua căn hộ đầu tiên (tiền đặt cọc được tính toán từ "Bản Thiết Kế Hạnh Phúc Tài Chính").
Năm 2: Hợp nhất tài khoản, Lâm hỗ trợ An xây dựng một "Cấu Trúc Kinh Doanh" cho công việc biên kịch tự do của cô để đảm bảo thu nhập ổn định.
Năm 3: Đính hôn.
Năm 4: Cưới, chuyển sang căn hộ lớn hơn.
Năm 5: Mở rộng danh mục đầu tư và "Dự tính Gia Đình" (Anh đã có sẵn một bảng tính sơ bộ về chi phí nuôi con).
Lâm kết thúc bài thuyết trình của mình bằng một nụ cười rạng rỡ, tin rằng anh đã đặt viên gạch đầu tiên cho một tương lai vững chắc và hạnh phúc.
"Anh đã tính đến tất cả rủi ro, An," Lâm khẳng định. "Đây là phiên bản ổn định, tối ưu nhất của cuộc đời chúng ta."
An lắng nghe, và cô nhận ra vấn đề không phải là Lâm không yêu cô, mà là Lâm yêu phiên bản An đã được lập trình trong kế hoạch của anh. Cô thấy mình không phải là người yêu, mà là một mục tiêu cần được tích hợp vào hệ thống của anh.
Cô chỉ vào mục "Hỗ trợ An xây dựng Cấu Trúc Kinh Doanh."
"Lâm, 'Cấu Trúc Kinh Doanh' của em là những lần thức trắng đêm viết kịch bản, là những ý tưởng nảy ra lúc 3 giờ sáng, là những lần thất bại thảm hại mà không có lãi," An nói, giọng cô đầy run rẩy. "Anh đang cố gắng biến sự hỗn loạn sáng tạo của em thành một công ty ổn định."
"Đúng vậy," Lâm nghiêm túc đáp. "Đó là cách duy nhất để em được ổn định mà vẫn theo đuổi đam mê. Anh sẽ giúp em quản lý rủi ro."
"Em không muốn quản lý rủi ro!" An đột nhiên hét lên, làm rung động sự im lặng hoàn hảo của căn hộ mẫu. "Em muốn được sống với rủi ro! Em muốn có quyền thất bại! Em sợ cái tương lai mà anh đã vẽ ra, nơi mọi thứ đều đã được định đoạt, không còn chỗ cho sự bất ngờ!"
Lâm cảm thấy bị xúc phạm. Anh đã hy sinh thời gian, trí tuệ để lên kế hoạch cho cả hai. "Anh làm điều này vì em, An! Anh đang cố gắng cho em sự an toàn mà em chưa bao giờ có!"
An nhìn vào khuôn mặt kiên định của anh và hiểu rằng cô không thể thay đổi anh. Nếu cô chấp nhận "Kế hoạch 5 Năm," cô sẽ bị đóng khung vĩnh viễn trong thế giới của anh. Cô quyết định giữ lại bí mật về sự ngột ngạt của mình. Cô cố gắng dịu giọng.
"Em hiểu lòng tốt của anh, Lâm," An thì thầm. "Hãy cho em thời gian. Hãy cứ để em tự làm ổn định cuộc đời mình, theo cách của em."
Lâm gật đầu, nhưng sự nghi ngờ đã gieo mầm. Anh bắt đầu theo dõi hành vi của cô một cách tinh tế hơn, vô tình trở thành một giám sát viên thay vì một người yêu. Còn An, cô bắt đầu giả vờ tham gia vào các kế hoạch của Lâm, cố gắng đóng vai một người phụ nữ ổn định, chỉ vì cô sợ rằng nói ra sự thật sẽ làm tổn thương anh và mất đi tình yêu của anh.
Mối quan hệ của họ đã chuyển từ sự đối lập lãng mạn sang một cuộc chiến tâm lý thầm lặng, nơi mỗi người đều cố gắng buộc người kia phải nhượng bộ bản chất của mình.