Bảng Mạch Vô Nghĩa
Khai tỉnh dậy, một lần nữa, vào lúc 08:00 A.M. Sáu giờ sáng, ngày Thứ Sáu. Mọi thứ đều quen thuộc đến đáng sợ. Anh bỏ qua tiếng chuông báo thức quen thuộc của đồng hồ, biết rằng cuộc rượt đuổi và cái bẫy của Đặc Vụ Zero sẽ xảy ra y hệt như lần lặp trước, nhưng với một chút thay đổi mà anh đã tạo ra.
Điều quan trọng nhất bây giờ là bảng mạch cháy mà anh đã lấy được từ Tháp Lọc Thời Gian. Nó không tuân theo quy tắc của Vùng Lặp, một bằng chứng cho thấy có một thứ gì đó đã can thiệp vào dòng thời gian.
Khai quay trở lại căn phòng của mình. Trên bàn làm việc, anh đã chuẩn bị sẵn một bộ dụng cụ điện tử. Anh đặt bảng mạch cháy lên bàn và bắt đầu phân tích.
“Bảng mạch này không chỉ bị cháy,” Khai lẩm bẩm. “Nó đã bị biến dạng thời gian.”
Nó là một vật thể phi-Vùng Lặp, mang dấu vết của một loại năng lượng không thuộc về thế giới này. Bảng mạch chỉ còn là một mớ hỗn độn, nhưng Khai biết rằng bên trong nó ẩn chứa một tần số – chìa khóa để tìm ra Nguồn Lỗi Gốc.
Tuy nhiên, với công nghệ hiện tại của Vùng Lặp, không có thiết bị nào đủ mạnh để giải mã nó. Anh cần một thứ khác.
Kỹ Sư Của Vùng Lặp
Khai biết có một người duy nhất có thể giúp anh. Tên anh ta là Lý, một cựu kỹ sư lập trình đã từ bỏ công việc sau Đại Lỗi. Giống như nhiều người khác, Lý bị mắc kẹt trong Vùng Lặp, sống đi sống lại một ngày Thứ Sáu mà không hề hay biết.
Lý là một người lập dị. Mỗi ngày, anh ta đều dành thời gian cố gắng xây dựng một thứ gì đó từ rác thải điện tử mà anh ta tìm thấy. Mặc dù công trình của anh ta không bao giờ hoàn thành vì chu kỳ thời gian, Khai đã học được từ những nỗ lực thất bại của Lý.
Khai tiến đến căn hộ của Lý. Anh biết rằng vào 09:30 A.M., Lý sẽ có một máy cắt mạch trong tay, một công cụ mà anh ta đã tìm được từ một chiếc máy bay không người lái bị rơi.
“Lý, tôi cần anh giúp,” Khai nói, gõ cửa.
Lý, với vẻ mặt bối rối quen thuộc, nhìn anh. “Tôi không biết anh. Anh là ai?”
Khai đã trải qua cuộc trò chuyện này nhiều lần. Anh nói dối, bịa ra một câu chuyện về một dự án bí mật của chính phủ. Lý, với bản tính tò mò, cuối cùng đã đồng ý giúp đỡ.
Khai đưa bảng mạch cháy cho Lý. “Tôi cần anh sử dụng máy cắt mạch để tạo ra một kết nối thời gian. Tôi tin rằng có một tần số ẩn trong đây.”
Lý nhíu mày. “Kết nối thời gian? Anh đang nói về cái gì vậy?”
Khai không giải thích nhiều. Anh chỉ nói về “lý thuyết sóng hài thời gian” – một khái niệm đủ phức tạp để Lý, một nhà khoa học bị mắc kẹt trong một ngày, không thể bác bỏ.
Lý bắt đầu làm việc. Anh ta đặt bảng mạch lên một bàn làm việc tạm bợ và bắt đầu sử dụng máy cắt mạch. Khai biết rằng Lý sẽ làm một số thử nghiệm ban đầu và rồi sẽ thất bại. Anh biết rằng phải đến lần lặp thứ 359, Lý mới thành công, nhưng anh không thể chờ đợi.
Khai đứng bên cạnh Lý, hướng dẫn anh ta từng bước. “Đặt mũi cắt mạch ở góc 17 độ. Dòng điện phải là 0,15 ampe.”
Lý nhìn Khai, khuôn mặt anh ta lộ vẻ ngạc nhiên. “Làm sao anh biết những con số này?”
“Tin tôi đi,” Khai nói, không giải thích.
Hợp Tác Không Cố Ý
Với sự hướng dẫn của Khai, Lý đã rút ngắn quá trình thử nghiệm. Sau nhiều lần thất bại, Lý cuối cùng đã tìm ra sự kết hợp hoàn hảo.
Một ánh sáng xanh nhấp nháy, và bảng mạch đã cháy đột nhiên phát ra một âm thanh kỳ lạ. Đó không phải là âm thanh của dòng điện, mà là âm thanh của một thứ gì đó được nén. Khai đã nghe thấy âm thanh này trong các lần lặp trước, nhưng anh chưa bao giờ có thể tạo ra nó một cách chủ động.
"Tôi đã làm được!" Lý thốt lên.
“Tuyệt vời,” Khai nói, nhìn vào bảng mạch. Anh có thể cảm nhận được một tần số rung động từ bên trong nó.
Đột nhiên, tiếng chuông báo động của Tháp Lọc Thời Gian lại vang lên. Một lần nữa, Trật Tự Vĩnh Cửu đã tìm thấy anh.
“Họ lại đến,” Khai nói, cầm lấy bảng mạch và đứng dậy.
Lý bối rối. “Họ là ai? Và tại sao họ lại tìm kiếm anh?”
Khai không có thời gian để giải thích. Anh chạy ra ngoài. “Tôi sẽ trả lời câu hỏi của anh sau! Hãy nhớ lấy điều này! Hãy giữ lấy…”
Nhưng Lý đã đứng yên, nhìn anh chạy trốn, khuôn mặt anh ta đầy sự khó hiểu.
Khai biết rằng mọi thứ đều vô nghĩa. Vào 08:00 A.M. ngày mai, Lý sẽ lại tỉnh dậy, không có bất kỳ ký ức nào về cuộc gặp gỡ này.
Anh lao ra khỏi căn hộ của Lý, trốn vào một con hẻm. Đúng lúc đó, một chiếc xe tải màu đen lao qua, và Khai biết rằng anh phải chạy đua với thời gian.
Anh phải đến được một trạm truyền tin cũ, nơi anh đã thiết lập một thiết bị từ những lần lặp trước để phóng tín hiệu tần số này.
“Một lần nữa thôi,” Khai lẩm bẩm. “Một lần nữa.”
Anh biết rằng Đặc Vụ Zero sẽ đuổi theo anh. Anh biết rằng cô ta sẽ không bỏ cuộc. Nhưng anh đã có một lợi thế. Anh đã có bảng mạch cháy và tần số ẩn.
Cuộc rượt đuổi bắt đầu, một lần nữa, trong một ngày Thứ Sáu không bao giờ kết thúc.