vong linh cổ thành

Chương 3: Quan Điều Tra Trẻ Tuổi


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Nhất Hành bước vào Thành Cổ lần đầu tiên dưới bầu trời nhợt nhạt của buổi sớm, khi sương mù còn quấn quanh các bức tường phủ rêu. Hắn mới hai mươi ba tuổi, nhưng đôi mắt sắc bén, ánh nhìn đầy quyết đoán, cho thấy bản lĩnh của một quan điều tra trẻ tuổi vừa được bổ nhiệm. Những bước chân của hắn vang lên trên đá cuội ẩm ướt, hòa cùng tiếng gió thổi qua cổng thành, tạo thành âm thanh vừa lạnh lùng vừa hiu quạnh.

Vụ án mạng đầu tiên vừa xảy ra đêm qua, nơi tiếng trống canh nửa đêm vang lên báo hiệu tang tóc. Nhất Hành được giao nhiệm vụ tiếp nhận vụ án, mặc dù chưa từng đối diện một sự việc kinh hoàng nào như thế. Người dân Thành Cổ đồn thổi về bóng ma trên tường thành, manh mối rùng rợn khiến lòng mọi người rùng mình. Hắn phải giải quyết mọi thứ một cách thận trọng, không chỉ để tìm ra kẻ phạm tội mà còn để giữ yên lòng dân chúng.

Nhất Hành đi đến hiện trường, nơi vết máu còn in trên các bậc thang đá, tường thành ẩm mốc vẫn còn lưu lại mùi tanh. Thi thể nạn nhân nằm giữa sân, ánh mắt mở trừng trừng, miệng há hốc như đang cố thốt ra điều gì, trong khi cơ thể phủ đầy dấu tích bạo lực. Hắn quỳ xuống, quan sát kỹ, từng chi tiết nhỏ: hướng vết máu, dấu chân, cách thi thể được đặt, tất cả đều là manh mối quý giá.

Người dân tụ tập quanh hiện trường, ánh mắt vừa sợ hãi vừa tò mò. Một lão già run rẩy tiến tới, nói khẽ: “Quan… có phải… có bóng ma trên tường không? Tôi là nhân chứng duy nhất…” Nhất Hành nhíu mày, ánh mắt xoáy thẳng vào lão: “Bóng ma? Chúng ta chỉ tin vào sự thật và dấu vết. Hãy kể hết những gì ông thấy.”

Lão già kể về một bóng người trắng nhợt xuất hiện trên tường thành đêm qua, di chuyển nhanh như gió, để lại những âm thanh rùng rợn khiến mọi người khiếp sợ. Nhất Hành ghi chép cẩn thận, không vội đánh giá, nhưng ánh mắt không rời khỏi hiện trường. Hắn biết rằng trong những câu chuyện ma quái thường ẩn chứa những manh mối quan trọng.

Hắn đứng dậy, bước quanh hiện trường, quan sát từng ngóc ngách, từ những khe tường phủ rêu đến các lối đi hẹp. Vết máu dẫn tới một cánh cửa nhỏ, nơi gió lạnh từ hầm ngục thổi ra. Nhất Hành đưa tay sờ vào đá, cảm nhận độ ẩm, độ lạnh và cả năng lượng kỳ lạ còn sót lại. “Không phải tất cả manh mối đều hữu hình. Một số nằm trong không gian, trong cách gió thổi và trong cảm giác…” Hắn tự nhủ.

Trở về nơi tạm trú, Nhất Hành bắt đầu phân tích mọi thông tin. Các bức vẽ ký tự trên tường thành, dấu chân trên sàn, và lời kể của nhân chứng duy nhất được hắn tổng hợp. Hắn nhận ra một quy luật: những dấu hiệu kỳ quái thường xuất hiện theo nhịp trống canh, dường như có sự liên kết giữa vụ án và các nghi lễ cổ xưa.

Trong lúc suy nghĩ, Nhất Hành nhận ra rằng mình không đơn độc. Dạ Minh Lan, nữ y sư kỳ bí, đã xuất hiện từ bóng tối, quan sát hắn một cách lặng lẽ. Cô bước tới, giọng trầm nhưng chắc: “Quan điều tra trẻ tuổi, tôi có thể giúp phân tích thi thể và độc dược liên quan. Những gì xảy ra tại Thành Cổ không đơn giản. Vụ án này không chỉ là giết người, mà còn liên quan nghi lễ cổ và năng lượng huyết mạch.”

Nhất Hành nhìn cô, ánh mắt lóe lên sự thận trọng nhưng đồng thời là quyết tâm: “Rõ. Chúng ta phải hợp tác, từng bước, để tìm ra sự thật, giải cứu linh hồn và ngăn chặn những âm mưu đang diễn ra trong Thành Cổ.”

Hắn và Dạ Minh Lan bắt đầu kiểm tra thi thể, phát hiện những vết độc kỳ lạ chưa từng thấy, kết hợp với dấu tích bùa chú xung quanh hiện trường. Những chi tiết nhỏ, tưởng như vô tình, lại hé lộ mối liên hệ với các nghi lễ cổ và gia tộc quyền thế trong Thành Cổ. Nhất Hành ghi chú từng vết máu, từng dấu tích, từng ký tự, tạo thành sơ đồ phân tích cho toàn bộ vụ án.

Đêm tiếp tục trôi, sương mù bao phủ toàn bộ Thành Cổ. Nhất Hành đứng trên bức tường thành, quan sát ánh trăng phản chiếu trên các khe đá, nghĩ về trách nhiệm của mình. Hắn biết rằng với tư cách là quan điều tra trẻ tuổi, mọi quyết định đều có thể dẫn tới sống còn hoặc cái chết, không chỉ cho bản thân mà còn cho dân chúng và linh hồn trong Thành Cổ.

Đêm đó, hắn viết nhật ký, ghi lại mọi chi tiết từ hiện trường, từ lời nhân chứng, từ những dấu hiệu kỳ lạ trên tường thành. Mỗi câu chữ là một mảnh ghép của bí ẩn, từng bước dẫn hắn tới sự thật. Hắn biết, đây chỉ là khởi đầu. Vụ án mạng đầu tiên là mồi lửa, dẫn tới chuỗi sự kiện kinh hoàng, từ ngôi mộ bị khuấy động, bức tranh dính máu, cho tới những bóng ma, hội kín và dòng máu bị nguyền rủa.

Khi bình minh hé rạng, Nhất Hành đứng trên thành, ánh mắt kiên định: “Vụ án này… không đơn giản. Nhưng ta sẽ tìm ra sự thật. Linh hồn sẽ được yên nghỉ, kẻ thủ ác sẽ bị trừng phạt, và bóng tối Thành Cổ sẽ không còn cơ hội thống trị.”

Nhất Hành, quan điều tra trẻ tuổi, chính thức tiếp nhận vụ án, bước vào hành trình giải cứu linh hồn, phá bùa chú, và đối diện với âm mưu gia tộc quyền thế. Thành Cổ im lặng dưới ánh bình minh, nhưng trong lòng mọi người, một cảm giác rùng rợn và tò mò về những sự kiện sắp tới vẫn còn vẹn nguyên.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×