vòng xoáy của lời nói dối

Chương 6: Người Lạ Mặt Trong Hàng Xóm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Minh vẫn đang miệt mài với công việc tại văn phòng, nhưng giờ đây, anh không còn thiết kế những tòa nhà nữa. Anh đang thiết kế một cuộc truy tìm bí mật.

Anh đã dùng các mối quan hệ xã hội của mình, đặc biệt là một cựu cảnh sát quen biết trong ngành xây dựng, để tiếp cận hồ sơ vụ tai nạn bảy năm trước. Mọi thứ đều được thực hiện trong bí mật tuyệt đối.

Minh vừa kết thúc cuộc gọi với cựu cảnh sát kia, người này đã hứa sẽ "xem xét" các tài liệu lưu trữ cũ, dù có vẻ khó khăn vì vụ án đã đóng. Anh ngả lưng vào ghế, thở dài mệt mỏi. Chính lúc đó, điện thoại của anh rung lên tin nhắn từ An.

An (21:35): Cậu có thể đến khu chung cư của Hải ngay bây giờ không? Có điều tớ cần cậu xác nhận.

Minh (21:36): Có chuyện gì? Có liên quan đến Hải không?

An (21:36): Không phải Hải. Là hàng xóm mới của cậu ấy. Tớ đã đi thăm Linh và tiện đường ghé qua kiểm tra Hải. Cậu ta không ổn. Nhưng tớ đã phát hiện ra một điều đáng ngờ.

Minh lập tức lái xe đến khu chung cư cao cấp của Hải. An đã chờ sẵn ở sảnh. Gương mặt cô căng thẳng hơn bao giờ hết, không còn vẻ lý trí lạnh lùng như lúc chiều.

“Lên tầng đi. Căn hộ 1205. Đối diện căn hộ của Hải,” An nói, cô không phí lời chào hỏi.

Họ đi thang máy lên. Hành lang vắng lặng và sạch sẽ, đúng như không gian sống của giới thượng lưu. An chỉ vào cánh cửa đối diện nhà Hải.

“Căn hộ này trống suốt ba tháng nay. Hải định mua nó để mở rộng không gian, nhưng rồi không kịp,” An giải thích. “Nhưng đêm qua, có người chuyển đến. Tên anh ta là Tâm.”

“Chuyện một người chuyển nhà thì có gì đáng ngờ?” Minh cau mày.

“Nghe tớ nói hết đã,” An gằn giọng. “Hải đã tâm sự với tớ về việc cậu ấy cảm thấy bị theo dõi. Cậu ấy nghĩ đó là ám ảnh tâm lý của riêng mình, nhưng tớ đã kiểm tra. Anh chàng này… rất đáng ngờ.”

An dẫn Minh đến hành lang bên ngoài ban công căn hộ của Hải, nơi có thể nhìn thấy cửa sổ căn hộ 1205.

“Anh ta là một freelancer viết lách, theo thông tin tớ tìm được từ ban quản lý. Nhưng Hải nói, anh ta gần như không bao giờ ra khỏi nhà. Và tất cả rèm cửa sổ đều được kéo kín mít,” An nói, thì thầm để tránh bị nghe thấy.

An đưa Minh xem một bức ảnh cô đã chụp bằng điện thoại. Đó là ảnh cận cảnh một máy ảnh DSLR chuyên nghiệp đặt trên giá đỡ, hướng thẳng vào ban công căn hộ của Hải.

“Tớ chụp nó khi anh ta sơ ý mở rèm một chút lúc nãy,” An chỉ vào bức ảnh. “Đây là một máy ảnh chuyên nghiệp, Minh. Không phải là thứ một freelancer viết lách bình thường hay dùng để chụp ảnh hồ sơ. Và nó hướng thẳng vào nhà Hải.”

Minh cảm thấy sống lưng lạnh toát. Người gửi thư nặc danh đã bắt đầu hành động săn mồi.

“Tâm… người này,” Minh lẩm bẩm. “Hắn ta là kẻ theo dõi. Hắn ta không chỉ đe dọa chúng ta bằng thư từ nữa, hắn muốn ở gần để xem phản ứng của chúng ta.”

“Chính xác,” An tiếp lời. “Và Linh đã đến thăm Hải chiều nay. Họ đã nói chuyện rất lâu, về nỗi sợ và sự hối hận. Nếu người này đang nghe lén hoặc theo dõi, hắn đã thu thập được thông tin về mắt xích yếu của chúng ta.”

Minh nhìn chằm chằm vào cánh cửa căn hộ 1205. Anh biết, bên trong đó không phải là một hàng xóm thân thiện, mà là một kẻ săn mồi lạnh lùng đang kiên nhẫn chờ đợi con mồi mắc bẫy.

“Anh ta biết chúng ta đang hoảng sợ. Anh ta muốn chúng ta tự hủy hoại,” Minh nói, giọng anh đầy quyết tâm. “Chúng ta cần phải biết anh ta là ai, và anh ta muốn gì.”

An nắm lấy tay Minh, sự kiên định của cô trở lại. “Tớ sẽ tiếp tục tìm kiếm thông tin về vụ án cũ. Cậu phải tiếp cận Tâm này. Cậu là người giỏi nhất trong việc nắm bắt tâm lý người khác. Hãy tìm cách gặp anh ta, bắt chuyện, và tìm hiểu xem anh ta có biết gì về đêm mưa đó không.”

Minh gật đầu. Đây là lúc anh phải dùng đến tài năng của mình không phải để xây dựng, mà để phá vỡ.

Trước khi rời đi, Minh liếc nhìn lần cuối căn hộ 1205. Rèm cửa vẫn kéo kín. Anh tưởng tượng ra người đàn ông đó, có lẽ đang ngồi trong bóng tối, mỉm cười với sự hỗn loạn mà hắn đã tạo ra trong nhóm bạn.

“Trò chơi bắt đầu rồi,” Minh tự nhủ.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×