Sáng hôm sau, Lâm Tâm Nhi thức dậy với một cảm giác vừa hồi hộp vừa căng thẳng. Ngay cả khi cô nhắm mắt trở lại, hình ảnh Hàn Vũ Thần hôm qua vẫn hiện lên trong tâm trí: ánh mắt dịu dàng, nụ cười hiếm hoi, bàn tay vững chắc… tất cả khiến cô vừa hạnh phúc vừa run rẩy.
Cô thở dài, tự nhủ: “Sao anh ấy luôn xuất hiện đúng lúc để cứu tôi vậy? Và sao… trái tim mình lại loạn nhịp mỗi khi nhìn anh?”
Vừa mở mắt ra, điện thoại lại rung lên. Một tin nhắn từ số lạ xuất hiện:
"Hôm nay, sẽ là một ngày khó quên. Hãy chuẩn bị tinh thần."
Cô nhíu mày, vừa tò mò vừa lo lắng. Tin nhắn này, lần này, nghe như một lời cảnh báo. Ai nhắn cho cô vậy? Và tại sao giọng điệu quen quen đến mức cô cảm giác tim mình nhói lên? Một phần trong cô tự nhủ: Chắc chắn là Hàn Vũ Thần… nhưng sao anh ấy lại bí ẩn đến vậy?
Sau khi vệ sinh cá nhân và ăn sáng nhanh, cô chuẩn bị đến văn phòng. Ngay khi bước ra khỏi cửa, trời se lạnh, gió thổi nhẹ khiến cô run lên. Đúng lúc đó, một chiếc xe đi ngang bắn nước lên vỉa hè, khiến cô hốt hoảng.
“Ối trời!” cô thét lên.
“Đủ rồi,” một giọng trầm ấm vang lên sau lưng. Cô quay lại, và tim cô lập tức đập loạn nhịp: Hàn Vũ Thần đang đứng đó, áo khoác chỉnh tề, ánh mắt điềm tĩnh nhưng đầy quan tâm.
“Anh… sao anh lại ở đây?” cô hỏi, vừa ngạc nhiên vừa xấu hổ.
Anh nhếch môi, nụ cười rất nhỏ: “Tôi biết cô sẽ gặp rắc rối ngay từ sáng, nên… tôi ra đón cô.”
Cô đỏ mặt, tim đập mạnh, lòng vừa bối rối vừa hạnh phúc: Anh ấy… thật sự quan tâm mình…
Trên đường đi, cô cố gắng trò chuyện, nhưng mỗi lần nhìn vào mắt anh, cô lại lúng túng, giọng nói run run: “Sáng… anh… hôm nay có bận không?”
Anh lặng lẽ lái xe, thỉnh thoảng liếc nhìn cô: “Không bận. Tôi muốn ở bên cô… để đảm bảo cô không gặp rắc rối.”
Cô đỏ mặt, cúi đầu, tim loạn nhịp. Chưa bao giờ cô cảm thấy vừa hồi hộp vừa an toàn đến thế.
Khi đến văn phòng, cô bước xuống xe, nhưng đúng lúc định mở cửa, một cơn gió mạnh thổi tung tài liệu trong tay cô. Cô hốt hoảng, vừa hốt hoảng vừa lúng túng: “Ôi trời… lại xui xẻo rồi!”
Anh nhanh chóng nắm lấy tay cô, giúp cô giữ thăng bằng và nhặt các tài liệu rơi vãi. Ánh mắt anh nhìn cô dịu dàng nhưng sắc bén, khiến cô cảm thấy trái tim nhói lên: Sao anh luôn xuất hiện đúng lúc thế này nhỉ?
Trong văn phòng, mọi chuyện dường như tiếp tục theo quy luật xui xẻo kinh điển của Tâm Nhi. Máy in báo lỗi, tệp dữ liệu đột ngột mất kết nối, và thậm chí một cốc cà phê bị đánh rơi ngay cạnh bàn cô.
“Để tôi giúp cô,” Hàn Vũ Thần xuất hiện bên cạnh, cúi xuống sửa máy in, khôi phục dữ liệu, và nhấc cốc cà phê lên. Mọi thứ chỉ trong vài giây đã ổn định. Cô nhìn anh, tim đập mạnh, vừa xấu hổ vừa cảm động.
“Cảm… cảm ơn anh,” cô lí nhí.
Anh gật, ánh mắt dịu dàng: “Tôi sẽ luôn ở đây. Dù xui xẻo có đến, cô không phải đối mặt một mình.”
Cô cúi đầu, tim rung lên: Anh ấy… thật sự quan tâm mình…
Đúng lúc cô đang tập trung làm việc, một cuộc gọi khẩn cấp từ cấp trên khiến cô hốt hoảng. Cô vội vã chuẩn bị hồ sơ, nhưng khi mở cặp, tất cả giấy tờ lại rơi ra sàn. Cô đỏ mặt, tay run run nhặt từng tờ.
Hàn Vũ Thần xuất hiện, cúi xuống nhặt giúp cô, ánh mắt dịu dàng nhưng sắc bén. “Đừng lo, tôi luôn ở đây giúp cô,” anh nói.
Cô bật cười, vừa ngượng vừa cảm động. Cô nhận ra rằng: anh không chỉ là người cứu rắc rối của cô, mà còn mang đến cảm giác an toàn mà cô chưa từng có.
Buổi sáng trôi qua, mọi chuyện cứ như chuỗi xui xẻo nối tiếp nhau, nhưng nhờ có anh, cô cảm thấy bớt lo lắng và căng thẳng. Ánh mắt anh dịu dàng, cử chỉ chu đáo, dần khiến cô mở lòng và rung động.
Đến giờ nghỉ trưa, Hàn Vũ Thần đề nghị đưa cô đi ăn: “Cô cần nghỉ ngơi. Ăn trưa cùng tôi nhé?”
Cô đỏ mặt, tim đập mạnh, vừa hồi hộp vừa vui: “V… vâng… được.”
Họ đi đến một quán ăn gần văn phòng, không gian yên tĩnh, ánh sáng nhẹ, tạo cảm giác thư giãn. Cô vừa ngồi xuống thì… vô tình làm rơi menu. Cô hốt hoảng, vừa cúi xuống nhặt vừa thầm nghĩ: Ôi trời… lại xui xẻo rồi!
Anh nhặt giúp cô, đặt lại trên bàn, ánh mắt dịu dàng: “Không sao. Tôi sẽ luôn ở đây để giúp cô.”
Cô đỏ mặt, tim rung lên, vừa xấu hổ vừa cảm động. Bữa trưa trôi qua với những câu chuyện hài hước và lãng mạn. Anh kể về những kỷ niệm tuổi thơ, những lần gặp rắc rối, còn cô kể về những xui xẻo kinh điển trong đời mình. Họ cùng cười, cùng trò chuyện, và dần dần, khoảng cách giữa hai người trở nên gần gũi hơn bao giờ hết.
Khi bữa trưa kết thúc, họ đi bộ về văn phòng. Trên đường, một chiếc xe đi ngang bắn nước lên vỉa hè, khiến cô giật mình. Anh nhanh chóng che chắn cô bằng áo khoác, ánh mắt dịu dàng nhìn cô: “Đủ rồi, đừng lo lắng.”
Cô nhìn anh, tim đập mạnh, vừa xấu hổ vừa cảm động: “C… cảm ơn anh…”
Anh chỉ gật, ánh mắt dịu dàng nhưng vẫn sắc bén. Khoảnh khắc im lặng ấy khiến cô cảm nhận được rằng: dù xui xẻo có đến, anh sẽ luôn ở bên cô.
Chiều đến, một cuộc họp đột ngột được gọi. Tâm Nhi chuẩn bị hồ sơ, nhưng khi mở cặp, tất cả giấy tờ lại rơi ra sàn. Cô đỏ mặt, tay run run nhặt từng tờ.
Hàn Vũ Thần xuất hiện bên cạnh, cúi xuống nhặt giúp cô từng tờ. Cô nhìn anh, tim đập mạnh, vừa xấu hổ vừa cảm động. Anh nhẹ nhàng nói: “Đừng lo, tôi luôn ở bên cô.”
Cô cười nhẹ, vừa ngượng vừa thấy an toàn. Cảm giác kỳ lạ này khiến cô nhận ra rằng: anh không chỉ đơn thuần là người cứu rắc rối của cô, mà còn là người mang đến cảm giác ấm áp mà cô chưa từng trải qua.
Khi kết thúc ngày làm việc, anh đề nghị đưa cô về nhà. Trên đường đi, ánh đèn vàng phản chiếu trên vỉa hè ẩm ướt, tạo không gian vừa lãng mạn vừa huyền ảo. Một chiếc xe đi qua bắn nước lên vỉa hè, khiến cô giật mình. Anh nhanh chóng che chắn, dùng áo khoác che cô, ánh mắt nhìn cô đầy quan tâm.
“Cảm ơn anh…” cô thì thầm, tim đập loạn nhịp.
Anh chỉ gật, ánh mắt dịu dàng, không nói gì thêm, nhưng khoảng im lặng ấy đầy sức nặng và ý nghĩa.
Khi đến trước cửa nhà, cô định buông tay anh, nhưng anh lại nắm tay cô, hơi nghiêng người: “Ngày mai… sẽ còn bất ngờ hơn. Hãy chuẩn bị tinh thần.”
Cô đỏ mặt, tim đập nhanh: “Anh… làm tôi vừa lo lắng vừa háo hức…”
Anh mỉm cười, ánh mắt sâu thẳm: “Vậy thì… hãy để tôi dẫn cô qua những ngày xui xẻo… nhưng đầy bất ngờ và lãng mạn.”
Cô nhìn anh, tim rung lên từng nhịp. Tin nhắn bí ẩn vẫn hiện trên điện thoại, như một lời hứa chưa hoàn tất: may mắn và xui xẻo sẽ song hành, nhưng anh sẽ luôn ở bên cô.
Và cô biết, ngày mai, mọi chuyện sẽ còn kỳ lạ, hài hước, nhưng cũng lãng mạn hơn nữa, khi xui xẻo tiếp tục bám theo cô cùng Hàn Vũ Thần.