xuyên không thành tiểu thư

Chương 4: Âm Mưu Lớn Hơn và Kế Hoạch Phối Hợp


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, cung điện rực rỡ dưới ánh nắng đầu ngày, nhưng không khí bên trong vẫn căng thẳng. Lâm Tiểu Nhiên đứng trước cửa sổ, nhìn ra vườn hoa ướt sương, suy nghĩ mọi kế hoạch khả thi.

Cô đã phát hiện âm mưu nhỏ hôm qua, nhưng giờ đây cảm giác nguy hiểm lớn hơn bao giờ hết. Trong cung điện, không chỉ hầu cận gian ác nhòm ngó, mà còn có những thế lực tinh vi, muốn hãm hại Hoàng tử Tề Hạo và cả gia tộc Lâm.

Cô biết, lần này không thể đơn độc hành động. Người duy nhất có quyền lực và khả năng bảo vệ mình chính là Hoàng tử.

Vừa lúc đó, bước chân của Hoàng tử vang lên phía sau. Anh đứng lặng, ánh mắt sắc lạnh nhưng ẩn trong đó là sự quan tâm tinh tế:

“Tiểu thư… cô đã nghe rõ ràng về âm mưu hôm qua. Tôi cần biết cô có dám phối hợp với tôi hay không.”

Lâm Tiểu Nhiên khẽ gật đầu, trong lòng quyết tâm: “Được thôi… nếu muốn sống sót, mình phải hành động thông minh, nhanh nhẹn và bí mật.”

Hoàng tử dẫn cô vào một gian phòng nhỏ hơn, nơi ít người qua lại. Anh thận trọng đóng cửa, sau đó trao cho cô một bản sơ đồ cung điện cùng vài thông tin mật:

“Những người trong sơ đồ này là hầu cận đáng ngờ. Nếu để họ tiếp tục hành động, không chỉ gia tộc Lâm gặp nguy hiểm mà cả triều đình sẽ bị hỗn loạn.”

Lâm Tiểu Nhiên nghiên cứu sơ đồ, ánh mắt lóe lên. Với trí tuệ hiện đại, cô nhìn ra những lỗ hổng trong sơ đồ bảo vệ và nhận thấy một số điểm dễ bị khai thác. Cô khẽ thầm nghĩ: “Nếu biết cách phối hợp, chúng ta có thể đảo ngược tình thế.”

Cô đề xuất một kế hoạch nhỏ:

Đặt bẫy thông tin: Lưu lại những tin giả, khiến kẻ xấu lộ rõ danh tính và mục tiêu.

Phối hợp giám sát: Sử dụng hầu cận trung thành của Hoàng tử để theo dõi các hầu cận đáng ngờ.

Tạo sự kiện thử thách: Dựa vào bữa tiệc nhỏ trong cung, cô sẽ kiểm tra phản ứng của từng người và phát hiện âm mưu lớn hơn.

Hoàng tử Tề Hạo nghe xong, mắt sáng lên:

“Đúng là tiểu thư có cách suy nghĩ độc đáo… thông minh hơn nhiều người trong cung này.”

Lâm Tiểu Nhiên đỏ mặt, nhưng vẫn cố giữ vẻ nghiêm túc:

“Điện hạ… đây là cách duy nhất để bảo vệ gia tộc và cả điện hạ… Tôi không muốn bất cứ ai bị hại.”

Chiều hôm đó, bữa tiệc nhỏ trong cung diễn ra. Lâm Tiểu Nhiên theo kế hoạch, quan sát từng hành động, từng lời nói của các hầu cận. Cô phát hiện ra một nữ hầu luôn quan sát cô từ xa, ánh mắt đầy toan tính.

Đúng như dự đoán, khi một mảnh trang sức giả bị thất lạc, nữ hầu này vội vàng giấu đi, lộ rõ âm mưu. Lâm Tiểu Nhiên nhanh chóng thông báo cho Hoàng tử, người ngay lập tức ra lệnh bắt giữ và điều tra.

Sau khi mọi việc tạm thời ổn định, Hoàng tử bước đến bên cô, ánh mắt trầm tĩnh:

“Tiểu thư… lần này, cô đã cứu cả cung và gia tộc. Không phải ai cũng đủ dũng cảm để làm điều đó.”

Lâm Tiểu Nhiên khẽ mỉm cười, vừa mệt vừa vui:

“Được rồi… ít nhất mình vẫn sống sót… và còn giúp điện hạ một tay.”

Một cảm giác tin tưởng bắt đầu hình thành giữa họ. Cô nhận ra rằng, trong thế giới cổ đại đầy âm mưu này, không chỉ trí thông minh hiện đại mới giúp cô sống sót, mà còn cần phải hợp tác khéo léo với Hoàng tử – người có quyền lực và uy tín trong cung điện.

Khi bữa tiệc kết thúc, ánh nắng chiều hắt qua cửa sổ, chiếu lên khuôn mặt vừa mệt mỏi vừa quyết tâm của Lâm Tiểu Nhiên. Cô biết rằng, đây mới chỉ là bước đầu trong một chuỗi âm mưu nguy hiểm hơn, và mình phải chuẩn bị cho những thử thách khắc nghiệt phía trước.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×