xuyên không thành tiểu thư

Chương 9: Đỉnh Cao Âm Mưu và Nguy Hiểm Trực Diện


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng sớm, cung điện vẫn tĩnh lặng dưới ánh nắng nhạt, nhưng không khí dường như nặng nề hơn bao giờ hết. Lâm Tiểu Nhiên thức dậy với cảm giác vừa hồi hộp vừa căng thẳng. Sau những sự kiện liên tiếp, cô hiểu rằng âm mưu trong cung không chỉ đơn giản là những hầu cận gian ác hay nhóm kẻ tầm thường, mà còn có những thế lực mạnh hơn, những người đứng sau, giấu mặt, chỉ chờ một cơ hội nhỏ để hãm hại Hoàng tử Tề Hạo và cô. Cô mở sổ tay, rà soát lại các ghi chú, ánh mắt lóe lên quyết tâm: “Lần này là cao trào… mình phải chuẩn bị mọi thứ, không được sơ hở dù chỉ một bước.”

Hoàng tử Tề Hạo xuất hiện trước cửa, vẻ mặt nghiêm nghị, ánh mắt sắc lạnh, vừa như bảo vệ vừa như kiểm tra quyết tâm của cô: “Tiểu thư… hôm nay nguy hiểm sẽ trực tiếp, không còn cơ hội sai lầm. Phối hợp chặt chẽ, nghe chưa?” Lâm Tiểu Nhiên gật đầu, cảm giác tim đập nhanh nhưng quyết tâm càng mạnh mẽ: “Dạ, điện hạ… tôi đã lên kế hoạch và chuẩn bị mọi phương án dự phòng.”

Khi cả hai bước vào hành lang chính, ngay lập tức có những tiếng động lạ vang lên từ phía đông – nơi kho báu, khu phòng riêng của các quan hầu và lối đi bí mật dẫn tới cung của Hoàng tử. Cô lập tức nhận ra: lần này kẻ thù đã lên kế hoạch hoàn chỉnh, chia làm ba nhóm tấn công đồng loạt nhằm cô lập Hoàng tử, cô và các hầu cận trung thành.

Cô nhanh chóng quan sát sơ đồ cung điện trong đầu, phân tích các lối đi và điểm sơ hở. Nếu nhóm thứ nhất giả vờ tấn công kho báu, nhóm thứ hai tấn công phòng riêng, nhóm thứ ba sẽ lẻn vào khu vực nghỉ của Hoàng tử để cô lập anh. Lâm Tiểu Nhiên ra hiệu cho các hầu cận trung thành bố trí ở từng điểm chiến lược, đồng thời dùng kỹ năng dự đoán hành vi của kẻ gian: “Điện hạ… nhóm thứ ba sẽ không đi theo lối chính, họ sẽ lợi dụng cửa hầm phía Tây. Chúng ta phải bố trí bẫy thông tin và chặn đường.” Hoàng tử gật đầu, ánh mắt lóe sáng hiếm thấy, vẻ vừa tin tưởng vừa đầy quan tâm: “Cách của tiểu thư… quả thật khác biệt. Nhưng hãy cẩn thận, lần này không chỉ là hầu cận gian ác mà còn có người đứng sau điều khiển.”

Ngay khi nhóm thứ nhất lao vào kho báu, bẫy thông tin lập tức phát huy tác dụng. Những món giả bị nhử ra, các kẻ gian bị lộ sơ hở và bị bao vây. Trong lúc đó, nhóm thứ hai tiến vào phòng riêng, nhưng nhờ kỹ năng quan sát và phân tích hành vi, Lâm Tiểu Nhiên dự đoán được bước đi và ra tín hiệu cho Hoàng tử. Anh nhanh chóng chỉ huy các hầu cận trung thành chặn đường, nhóm kẻ gian bị bắt ngay tại hiện trường, không kịp phản ứng.

Nhưng nguy hiểm chưa dừng lại. Nhóm thứ ba, tinh vi hơn cả, đã lẻn vào khu vực nghỉ của Hoàng tử, cướp đi một lượng nhỏ vật quý, nhằm gây hỗn loạn và chia rẽ sự phối hợp giữa Lâm Tiểu Nhiên và Hoàng tử. Cô phát hiện quá muộn, tim đập nhanh. Không còn thời gian, cô phải ứng biến bằng cả trí tuệ hiện đại lẫn mưu mẹo cổ đại. Cô nảy ra ý tưởng dùng ánh sáng mặt trời phản chiếu từ gương nhỏ đặt tại hành lang, tạo bóng giả dẫn dụ kẻ gian, đồng thời dùng bình trà nhỏ rơi khéo để tạo âm thanh đánh lạc hướng. Kế hoạch diễn ra hoàn hảo: kẻ gian bị đánh lừa, lộ vị trí, bị Hoàng tử và các hầu cận trung thành bao vây.

Sau khi mọi việc yên ổn, Lâm Tiểu Nhiên thở dốc, vừa mệt vừa hồi hộp. Cô nhận ra rằng trong cung, trí thông minh và khả năng ứng biến quyết định sự sống còn, hơn cả sức mạnh cơ bắp hay quyền lực. Hoàng tử tiến lại gần, ánh mắt pha lẫn sự thán phục và lo lắng: “Tiểu thư… hôm nay cô đã cứu cả cung điện và gia tộc, không chỉ bằng gan dạ mà còn bằng trí tuệ tuyệt vời. Tôi phải thừa nhận, tôi chưa từng thấy ai như cô.”

Cô đỏ mặt, tim đập nhanh, nhưng vẫn mỉm cười: “Điện hạ… nếu không có sự phối hợp của điện hạ và các hầu cận trung thành, tôi cũng không dám đảm bảo mọi chuyện diễn ra như vậy.” Hoàng tử khẽ nhíu mày, nhưng đôi mắt lại lóe lên một nụ cười tinh tế mà cô khó nhận ra, khiến tim cô rung động mạnh mẽ.

Buổi chiều, sau khi mọi thứ tạm yên, cô được dẫn về phòng nghỉ. Cô ngồi bên cửa sổ, nhấm từng ngụm trà nóng, trong lòng vừa căng thẳng vừa nhẹ nhõm. Cô mở sổ tay, ghi nhanh những điểm quan trọng: tiếp tục giám sát hầu cận gian ác, bố trí chiến lược dự phòng, nâng cao kỹ năng phân tích và dự đoán hành vi. Đồng thời, cô nhận ra rằng mối quan hệ với Hoàng tử Tề Hạo không chỉ là đồng minh mà còn là sự gắn kết tinh thần, khi anh là người duy nhất cô có thể tin tưởng tuyệt đối giữa những âm mưu khôn lường.

Chiều tà, ánh nắng cuối ngày hắt qua khung cửa sổ, làm nổi bật những giọt sương trên lá hoa, chiếu lên khuôn mặt mệt mỏi nhưng rạng rỡ của cô. Cô mỉm cười, nhủ thầm: “Cung điện này nguy hiểm, nhưng mình sẽ không bị khuất phục. Mình sẽ sống sót, bảo vệ bản thân, gia tộc, và cả điện hạ. Những âm mưu sâu trong cung, mình sẽ lần lượt tìm ra và hóa giải.”

Trong lòng Lâm Tiểu Nhiên, một quyết tâm mãnh liệt trỗi dậy. Cô biết rằng từ hôm nay, những ngày tiếp theo sẽ còn thử thách hơn, âm mưu còn sâu hơn và nguy hiểm hơn, nhưng cô đã sẵn sàng. Cô sẽ dùng trí tuệ hiện đại, mưu mẹo cổ đại và sự phối hợp với Hoàng tử Tề Hạo để bước qua mọi sóng gió, tạo ra bước ngoặt trong cung điện đầy rẫy âm mưu này.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×