xuyên không về quá khứ - tôi liền trở thành học bá

Chương 10: Mặt trái của hào quang


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tiếng trống trường báo hiệu tan học vang lên, học sinh ùa ra khỏi lớp như một dòng thác. Tuấn thong thả sắp xếp sách vở, lòng vẫn còn lâng lâng dư âm chiến thắng trong tiết Toán buổi sáng. Nhưng khi ngẩng lên, cậu bắt gặp những ánh mắt phức tạp đổ dồn về phía mình.

Không chỉ có sự ngưỡng mộ, còn có gì đó gai góc, âm u.

Một nhóm bạn nam đi ngang qua, chẳng buồn kiềm giọng:
– Học bá gì chứ, mới nổi vài hôm đã ra vẻ.
– Ừ, cứ xem giữ được bao lâu.

Tuấn khẽ nhíu mày. Cậu không định đáp trả. Nhưng sâu trong tim, cậu nhận ra: ánh hào quang vừa giành được cũng là con dao hai lưỡi. Khi mình đứng quá cao, những người khác sẽ tự nhiên sinh ra ganh ghét.

Sự đổi thay trong bạn bè

Trước kia, Tuấn chỉ là một học sinh bình thường, hiền lành, không mấy ai chú ý. Bạn bè xung quanh cũng thoải mái, coi cậu như “cái bóng” dễ gần. Nhưng bây giờ, mọi thứ đã khác.

Lan – cô bạn cùng bàn phía sau – trước đây thường rủ Tuấn trao đổi bài vở. Hôm nay, khi Tuấn quay lại định mỉm cười hỏi thăm, cô chỉ đáp hờ hững, thậm chí còn tránh ánh mắt.

Một vài bạn khác thì công khai xì xào:
– Chắc gì tự làm được, có khi học lỏm đâu đó thôi.
– Biết đâu học thêm ở chỗ nào cao siêu rồi về giả vờ giỏi.

Những lời nói tưởng chừng vô hại, nhưng lại như từng mũi kim châm vào lòng. Tuấn hiểu rằng, hào quang mang lại sự chú ý, nhưng cũng kéo theo khoảng cách.


Nam và nước cờ ngầm

Trong khi đó, Nam âm thầm quan sát tất cả. Cậu ta không cần trực tiếp ra tay nữa, bởi dư luận trong lớp đã bắt đầu dao động. Chỉ cần gieo thêm vài hạt giống hoài nghi, ngọn lửa ghen ghét sẽ tự lan rộng.

Nam khéo léo lôi kéo những bạn vốn hay ganh tị, thỉnh thoảng buông lời mỉa mai:
– Học giỏi thế chắc đâu cần bạn bè nữa.
– Đã thế, chúng ta cứ để cậu ta tự “tỏa sáng” một mình đi.

Dần dần, một bức tường vô hình hình thành quanh Tuấn. Những người từng thân thiện nay dè chừng, còn những người vốn không ưa thì càng công khai xa lánh.

Một khoảng trống trong lòng

Chiều hôm đó, Tuấn ngồi lại một mình trong lớp. Căn phòng vắng tanh, chỉ còn tiếng ve kêu râm ran ngoài cửa sổ. Cậu gục mặt xuống bàn, lòng chùng xuống.

“Chẳng lẽ mình lại đi vào vết xe đổ cũ sao?” – Tuấn nghĩ. – “Ở kiếp trước, mình cũng từng khao khát nổi bật, nhưng rồi cô độc. Bây giờ, mình đã khác… hay chưa?”

Cậu cười nhạt. Hóa ra, nổi bật không chỉ là niềm tự hào, mà còn là gánh nặng. Người ta dễ chấp nhận một Tuấn bình thường, nhưng khi Tuấn trở thành học bá, mọi ánh mắt lại đổi thay.

Đột nhiên, một giọng nói vang lên:
– Cậu còn ngồi đây sao?

Tuấn ngẩng lên. Hằng đứng ở cửa lớp, tay ôm tập sách. Cô nhìn cậu với ánh mắt dịu dàng, không chút khinh thường.

– Mình… chỉ muốn yên tĩnh một chút. – Tuấn gượng cười.

Hằng bước vào, ngồi xuống ghế đối diện:
– Tuấn à, cậu đừng để ý quá. Ai cũng có lúc bị ganh ghét thôi. Cái quan trọng là cậu có thật sự tin vào bản thân mình hay không.

Những lời ấy như một làn gió mát thổi tan mây mù trong lòng Tuấn. Cậu khẽ gật đầu, đôi mắt sáng lên:
– Ừ, cảm ơn Hằng. Mình sẽ không để điều đó làm mình gục ngã.

Lời nhắc nhở trong gió chiều

Rời khỏi lớp, Tuấn đi bộ về nhà. Con đường quen thuộc phủ đầy lá vàng rơi, ánh nắng hoàng hôn trải dài trên mặt đường. Gió thổi qua, mang theo tiếng ve rền rĩ như một bản nhạc cũ.

Tuấn bước chậm, vừa đi vừa nghĩ. Cậu đã hiểu: con đường học bá không phải chỉ toàn vinh quang. Nó còn đầy thử thách tinh thần, sự cô độc, và cả những âm mưu ngấm ngầm.

Nhưng Tuấn cũng hiểu rõ hơn bao giờ hết: đây chính là thử thách mà số phận đặt ra cho mình. Nếu vượt qua, cậu sẽ thực sự thay đổi quá khứ – không chỉ học giỏi, mà còn trở thành người có thể dẫn dắt, gắn kết và truyền cảm hứng.

Trong khoảnh khắc ấy, Tuấn thầm hứa với chính mình:
“Dù phía trước có bao nhiêu ganh ghét, mình cũng sẽ không chùn bước. Bởi vì lần này, mình sống lại không phải để lặp lại bi kịch, mà để viết lại tuổi trẻ theo cách khác.”

Ánh chiều cuối ngày rực rỡ, như một lời khích lệ âm thầm dành riêng cho cậu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×