xuyên không về quá khứ - tôi liền trở thành học bá

Chương 27: Ngọn lửa bùng phát


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bầu không khí trong lớp đã căng như dây đàn suốt nhiều ngày, chỉ chờ một tác động nhỏ để bùng nổ. Và rồi, điều đó cũng đến.

Buổi sáng hôm ấy, khi cả lớp đang chuẩn bị vào tiết Toán, một tờ giấy bất ngờ rơi xuống từ ngăn bàn của Tuấn. Trên đó, ngoài vài công thức giải chi tiết, còn ghi rõ ràng đáp án của một số bài tập khó trong đề thi trước. Ai đó hét toáng lên:

— Lại là “gian lận” kìa!

Cả lớp lập tức nhốn nháo. Những ánh mắt nghi ngờ hôm trước giờ biến thành công khai chỉ trỏ. Một số người thì thầm:
— Rõ ràng rồi nhé, không còn chối được nữa!
— Thì ra hôm bữa thắng cũng nhờ mấy trò này thôi.

Tuấn sững người, bàn tay run lên nhưng ánh mắt thì rực lửa:
— Không phải của tôi! Ai đó đã cố tình gài!

Nam ngồi ở bàn cuối, khoanh tay dựa ghế, khóe môi nhếch lên một nụ cười nhạt. Cậu không nói gì, chỉ “tình cờ” buông một câu đủ để cả lớp nghe:
— Ừ thì, cũng có thể là gài… nhưng mà, trùng hợp lần hai thì hơi lạ đấy.

Thế là cả lớp vỡ òa. Phe ủng hộ Nam hùa theo, ồn ào như thể đã bắt được quả tang. Phe tin tưởng Tuấn thì đứng bật dậy phản bác:
— Các cậu chỉ toàn suy diễn! Tuấn không làm thế đâu!
— Bằng chứng rành rành còn gì nữa!

Cuộc tranh cãi biến thành la hét. Bàn ghế xô lệch, không khí ngột ngạt đến mức thầy cô nghe thấy bên ngoài cũng phải chạy vào can thiệp. Nhưng chỉ cần vài câu trách mắng, mọi thứ lắng xuống ngoài mặt, trong lòng thì càng thêm rạn nứt.

Từ hôm đó, lớp chính thức tách làm hai phe rõ rệt. Một bên theo Nam, coi cậu là học bá thật sự, là “người bảo vệ công bằng”. Một bên đứng cùng Tuấn, tin rằng cậu đang bị vu oan. Ở giữa hầu như không còn ai, ai cũng bị kéo buộc phải chọn phe.

Trong giờ ra chơi, hành lang vang lên những lời công kích nặng nề. Có người cố tình chặn đường Tuấn, gằn giọng:
— Đừng có giả vờ trong sạch nữa.
— Đúng rồi, hết trò rồi thì nhận đi.

Lan chen vào, mặt đỏ bừng, đáp trả thẳng:
— Các cậu không có bằng chứng gì hết! Đừng ăn nói hồ đồ!

Tiếng cãi vã vang vọng khắp trường, thu hút sự chú ý của các lớp khác. Lớp học từ một tập thể gắn kết nay biến thành chiến trường. Và Nam, dù không trực tiếp ra mặt nhiều, lại chính là kẻ giật dây, để mặc cho “ngọn lửa” kia cháy bùng trong sự chia rẽ dữ dội.

Tuấn đứng lặng giữa vòng xoáy, hít sâu một hơi. Cậu hiểu, đây không còn là chuyện thắng thua trong học tập nữa, mà là một cuộc chiến về danh dự. Và để lật ngược thế cờ, cậu phải tìm ra sự thật — trước khi quá muộn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×