xuyên không về quá khứ - tôi liền trở thành học bá

Chương 43: Cuộc gặp gỡ ở phòng giám thị


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi sáng hôm ấy, Minh ra hiệu cho Tuấn theo mình đến phòng giám thị. Không khí trong hành lang căng như sợi dây đàn. Tuấn bước từng bước nặng nề, lòng hồi hộp xen lẫn hy vọng. Đây có thể là bước ngoặt quyết định, là nơi cậu lấy lại danh dự – hoặc cũng có thể là hố sâu chôn vùi tất cả.

Cánh cửa phòng giám thị mở ra, thầy Lâm – giám thị trực ban – ngẩng lên nhìn hai học trò.
– Có chuyện gì mà lớp trưởng với Tuấn cùng đến đây vậy?

Minh bình tĩnh lên tiếng:
– Thưa thầy, tụi em muốn xin xem lại băng ghi hình hành lang hôm buổi thí nghiệm. Có một vài chi tiết cần làm rõ.

Thầy Lâm hơi cau mày:
– Camera không phải để học sinh muốn xem là xem. Nhưng vì lớp trưởng đứng ra đề nghị, thầy sẽ cho phép. Tuy nhiên, các em phải có lý do chính đáng.

Tuấn hít sâu, nhìn thẳng:
– Em tin rằng có người đã cố tình phá hoại thí nghiệm. Nếu được xem lại băng, em có thể chứng minh điều đó.

Lời nói dõng dạc khiến thầy Lâm thoáng ngạc nhiên. Ông gật đầu, rồi mở máy tính, lấy ra ổ cứng chứa dữ liệu camera. Màn hình hiển thị từng khung cảnh quen thuộc của hành lang trường.

Tuấn dõi theo từng giây trôi qua. Tim cậu đập thình thịch. Rồi… khoảnh khắc định mệnh xuất hiện: 9 giờ 15, Khánh rời lớp, dáng vẻ vội vã. Đến 9 giờ 25, cậu ta quay lại, gương mặt căng thẳng. Tuấn nắm chặt tay, mắt sáng rực. Đây chính là bằng chứng!

Nhưng khi thầy Lâm tua chậm hơn, một chi tiết khác khiến cả phòng chết lặng. Trên màn hình, ở đoạn hành lang kế tiếp, Tuấn hiện ra. Cậu ta xuất hiện… đúng lúc Khánh quay lại. Hình ảnh cho thấy Tuấn đứng gần cửa phòng thí nghiệm, rồi vội vã rời đi.

– Đây… đây là gì? – Minh trố mắt.

Tuấn sững sờ. Cậu nhớ rõ hôm ấy mình không hề rời lớp vào giờ đó. Hình ảnh này… chắc chắn có gì đó không đúng.

Thầy Lâm nghiêm giọng:
– Tuấn, em giải thích sao về chuyện này?

Tuấn mở miệng, nhưng cổ họng nghẹn ứ. Cậu chưa kịp nói thì Minh đã lên tiếng, giọng lạnh đi:
– Tuấn, nếu cậu đưa tôi đến đây chỉ để dựng chuyện, thì cậu quá liều lĩnh rồi.

Trong khoảnh khắc ấy, Tuấn cảm giác cả thế giới sụp đổ dưới chân. Bằng chứng mà cậu hy vọng trở thành lá bài lật ngược tình thế… giờ lại biến thành con dao quay ngược, chĩa thẳng vào cậu.

Ở ngoài hành lang xa xa, Nam và Khánh đứng nấp sau bức tường, trao đổi ánh mắt đầy toan tính. Nam nhếch mép cười, khẽ thì thầm:
– Thấy chưa, Khánh? Chỉ cần chỉnh sửa một đoạn video, mọi thứ sẽ đổi trắng thay đen. Giờ thì Tuấn mới là kẻ bị nghi ngờ nhiều nhất.

Khánh khoanh tay, ánh mắt lạnh lẽo:
– Trò chơi mới chỉ bắt đầu. Nó càng cố vùng vẫy, chúng ta càng dễ dìm nó xuống sâu hơn.

Trong phòng giám thị, Tuấn ngồi chết lặng. Trái tim như bị bóp nghẹt. Tất cả niềm tin vừa lóe lên nay vụt tắt. Nhưng trong tận sâu đáy mắt cậu, vẫn còn một tia sáng: “Không… mình không thể bỏ cuộc. Mình sẽ tìm ra sự thật. Bằng mọi giá.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×