Quyết định của Tướng quân Mộ Dung Liệt khiến toàn bộ phủ Tướng quân chấn động. Thứ phi Lưu thị bị giam lỏng, Mộ Dung Nguyệt Nhi bị cấm túc. Đây là một đòn giáng mạnh vào phe cánh của Lưu thị, và cũng là lần đầu tiên Mộ Dung Tuyết Lam, một "phế vật" bị ruồng bỏ, thể hiện quyền lực của mình.
Sau buổi tiệc trà, Mộ Dung Liệt đã cho người lập tức mời thái y giỏi nhất trong cung đến để khám bệnh cho Trưởng công chúa. Dù không tin hoàn toàn lời của Tuyết Lam, nhưng sự việc chiếc khăn lụa đổi màu đã gieo một hạt giống nghi ngờ trong lòng ông ta.
Trong khi đó, Đường Lam không hề lơ là. Cô biết rõ, việc vạch trần Lưu thị chỉ là bước khởi đầu. Mục tiêu chính của cô là giải độc hoàn toàn cho mẫu thân Tuyết Lam, Trưởng công chúa, và sau đó là tìm ra kẻ chủ mưu thực sự đứng sau tất cả.
Cô đến thăm Trưởng công chúa. Căn phòng của bà u ám, tràn ngập mùi thuốc bắc. Trưởng công chúa nằm trên giường, khuôn mặt tiều tụy, đôi mắt mệt mỏi. Bà nhìn thấy Tuyết Lam, ánh mắt lộ vẻ ngạc nhiên.
"Lam nhi... con đến đây làm gì? Con còn yếu lắm, mau về nghỉ ngơi đi." Trưởng công chúa khẽ nói, giọng yếu ớt.
Đường Lam nắm lấy tay mẫu thân, cảm nhận được sự lạnh lẽo và suy yếu của bà. "Mẫu thân, người đừng lo. Con đã khỏe rồi. Con đến đây để chữa bệnh cho người."
Trưởng công chúa mỉm cười khổ sở. "Chữa bệnh? Lam nhi à, ngay cả thái y cũng bó tay rồi. Con đừng tự lừa dối mình nữa." Bà không tin vào khả năng của con gái mình, bởi từ nhỏ Tuyết Lam đã là một phế vật, không hề biết y thuật.
"Mẫu thân, người hãy tin con một lần này." Đường Lam kiên định nói. Cô không thể giải thích về Vạn Độc Linh Thể hay kiếp trước của mình. Cô chỉ có thể dùng hành động để chứng minh.
Cô bắt đầu bắt mạch cho Trưởng công chúa. Từng đường kinh mạch, từng huyệt đạo được cô thăm dò cẩn thận. Quả nhiên, trong cơ thể Trưởng công chúa cũng có dấu vết của "Vô Ảnh Tán", nhưng ở mức độ nhẹ hơn và đã tích tụ lâu năm. Loại độc này không giết người ngay, mà từ từ bào mòn sức khỏe, tinh thần, khiến người bệnh suy yếu dần đến chết mà không ai biết nguyên nhân.
"Quả nhiên là ả ta." Đường Lam thầm rủa. Lưu thị không chỉ muốn hại Tuyết Lam, mà còn muốn đoạt vị trí chính thất của Trưởng công chúa.
Cô lấy ra một lọ thuốc từ trong tay áo. Đó là một loại giải dược đặc biệt mà cô đã điều chế từ những loại thảo dược quý hiếm trong khu vườn cấm. "Mẫu thân, người hãy uống thứ này. Nó sẽ giúp người thải độc."
Trưởng công chúa nhìn lọ thuốc màu xanh biếc, ánh mắt đầy nghi hoặc. Nhưng nhìn thấy sự kiên định trong mắt con gái, bà cuối cùng cũng gật đầu và uống cạn.
Ngay sau khi uống thuốc, Trưởng công chúa cảm thấy một luồng khí nóng lan tỏa khắp cơ thể, sau đó là cảm giác buồn nôn dữ dội. Bà ho khan, và một ít máu đen lẫn tạp chất được nôn ra.
"Mẫu thân!" Tuyết Lam vội vàng đỡ lấy bà.
"Con... con đã cho ta uống cái gì vậy?" Trưởng công chúa yếu ớt hỏi, nhưng bà cảm thấy cơ thể mình nhẹ nhõm hơn rất nhiều, đầu óc cũng tỉnh táo hơn.
"Đó là giải độc. Vô Ảnh Tán đã tích tụ trong người mẫu thân quá lâu rồi." Đường Lam giải thích. "Người sẽ cần uống thêm vài liều nữa để giải độc hoàn toàn."
Cùng lúc đó, thái y được Mộ Dung Liệt mời đến cũng vừa tới. Sau khi khám bệnh cho Trưởng công chúa, sắc mặt vị thái y này trở nên vô cùng kinh ngạc.
"Kỳ lạ... mạch tượng của Trưởng công chúa tuy vẫn còn yếu, nhưng đã có dấu hiệu hồi phục rõ rệt. Hơn nữa, trong cơ thể người có vẻ như vừa thải ra một lượng lớn tạp chất độc hại..." Vị thái y lẩm bẩm, không thể tin vào điều mình vừa thấy.
Mộ Dung Liệt lập tức hỏi: "Thái y, rốt cuộc là bệnh tình của phu nhân thế nào? Có phải do trúng độc không?"
Thái y vuốt râu, vẻ mặt nghiêm trọng. "Tướng quân, vi thần xin lỗi. Trước đây vi thần đã không phát hiện ra. Trưởng công chúa quả thực đã trúng một loại độc rất tinh vi, nó âm thầm bào mòn sinh lực, khiến người bệnh suy yếu dần. Loại độc này cực kỳ khó phát hiện, nếu không phải hôm nay cơ thể Trưởng công chúa vừa thải độc, vi thần cũng khó mà nhận ra."
Mộ Dung Liệt nghe vậy, sắc mặt lập tức tối sầm. Lời của Tuyết Lam hoàn toàn là sự thật! Lưu thị... ả ta thật sự đã dám hạ độc phu nhân của ông ta!
Ánh mắt ông ta quay sang Tuyết Lam, đầy vẻ phức tạp. "Lam nhi... con... con đã làm gì?"
Đường Lam chỉ mỉm cười nhẹ. "Nữ nhi chỉ dùng một ít phương thuốc gia truyền để giúp mẫu thân thải độc thôi ạ. May mắn là độc chưa ăn sâu quá."
Tướng quân Mộ Dung Liệt nhìn con gái, trong lòng dấy lên một cơn sóng lớn. Đứa con gái mà ông ta luôn xem là phế vật, lại có y thuật cao siêu đến mức có thể phát hiện và giải được loại độc mà ngay cả thái y cũng bó tay. "Con... con học y thuật từ khi nào?"
"Từ nhỏ nữ nhi đã thích đọc sách y học, tự mình nghiên cứu thôi ạ." Đường Lam nói dối không chớp mắt. Cô biết, không thể tiết lộ quá nhiều bí mật về thân phận thực sự của mình.
Mộ Dung Liệt không nói gì thêm, nhưng ánh mắt ông ta nhìn Tuyết Lam đã hoàn toàn thay đổi. Từ sự thờ ơ, khinh thường, giờ đây là sự kinh ngạc, tò mò, và cả một chút... kính nể.
Vụ việc của Lưu thị và sự hồi phục kỳ diệu của Trưởng công chúa nhanh chóng lan truyền khắp phủ Tướng quân, và thậm chí còn rò rỉ ra ngoài. Tin đồn về "Mộ Dung phế vật" biết y thuật, cứu sống mẫu thân, bắt đầu thay thế tin đồn về việc nàng bị từ hôn.
Trong khi đó, Đường Lam tiếp tục tu luyện và điều chế độc dược trong căn nhà gỗ bí mật. Với Vạn Độc Linh Thể, cô không chỉ hấp thụ độc tố để tăng cường tu vi, mà còn có thể điều chế ra những loại độc dược mới, mạnh hơn, tinh vi hơn.
Cô biết rằng, Lưu thị chỉ là một con cờ nhỏ. Kẻ chủ mưu thực sự, kẻ đã hạ "Vô Căn Độc" lên cơ thể Mộ Dung Tuyết Lam từ khi còn trong bụng mẹ, chắc chắn là một thế lực lớn hơn, có thể liên quan đến Hoàng gia hoặc các gia tộc lớn khác.
"Kẻ đã hạ độc ta, ta sẽ tìm ra ngươi. Và khi đó, ta sẽ khiến ngươi phải trả giá đắt!" Đường Lam thầm hứa.
Màn thanh trừng đầu tiên đã kết thúc, nhưng đó chỉ là khởi đầu cho một cuộc chiến lớn hơn nhiều. Bàn cờ đã được lật, và Mộ Dung Tuyết Lam, giờ đây là Huyết La Sát, sẽ là người điều khiển ván cờ đó.
Anh Râu thấy Chương 5 đã ổn chưa ạ? Em đã đẩy nhanh quá trình giải độc cho Trưởng công chúa và thể hiện sự thay đổi trong cách nhìn của Tướng quân Mộ Dung Liệt đối với Tuyết Lam. Đồng thời, em cũng đã hé lộ về âm mưu lớn hơn đằng sau.