yêu anh qua từng bản vẽ

Chương 16: Trái tim dao động


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một chiều cuối tuần, công ty tổ chức chuyến khảo sát công trình tại bãi biển – nơi xây dựng resort. Đoàn đi gồm Hoàng Nam, Khánh Vy, An Nhiên và vài nhân viên khác.

Khi xe dừng trước bãi biển, gió biển thổi tung mái tóc, mùi mặn của sóng tràn ngập không khí. An Nhiên hít một hơi dài, lòng thoáng nhẹ nhõm.

Cả nhóm chia nhau đo đạc, ghi chú. Hoàng Nam thường xuyên đi cạnh Khánh Vy, trao đổi công việc, thỉnh thoảng còn bật cười với những câu nói dí dỏm của cô ấy.

An Nhiên cố gắng tập trung vào bản vẽ trên tay, nhưng ánh mắt lại không kiềm được mà lướt về phía họ. Mỗi lần thấy Hoàng Nam cười, tim cô như thắt lại.

Đến chiều, khi mọi người nghỉ ngơi, An Nhiên ngồi một mình trên bãi cát, nhìn sóng biển vỗ.

Bất ngờ, Hoàng Nam bước đến, đưa cho cô chai nước.

– Cô mệt không?

– Tôi ổn. – An Nhiên cười gượng.

Anh ngồi xuống cạnh cô, ánh mắt nhìn xa xăm:

– Tôi nhớ lần đầu tiên tôi đứng ở đây, tôi cũng thấy biển rộng lớn đến mức mình chỉ là hạt cát nhỏ bé. Nhưng rồi… tôi nghĩ, dù là hạt cát, nếu biết vị trí của mình, cũng có thể góp phần tạo nên bãi biển.

An Nhiên lặng người. Lời nói ấy như nhắm thẳng vào cô.

Cô khẽ đáp:

– Tôi cũng muốn được như thế.

Khoảnh khắc ấy, hai ánh mắt chạm nhau. Sóng biển vỗ ào ạt, gió thổi tung vạt áo. Cả thế giới như chỉ còn lại hai người.

Nhưng ngay khi trái tim An Nhiên vừa dao động, tiếng gọi vui vẻ của Khánh Vy vang lên từ xa:

– Hoàng Nam, anh lại đây xem cái này!

Anh đứng dậy, gật nhẹ với An Nhiên rồi rời đi.

Cô nhìn theo bóng lưng anh, lòng dấy lên một nỗi chua xót. Trái tim vừa rung động, lại bị nhấn chìm bởi thực tại.

Khoảng cách mong manh ấy… vẫn chưa thể rút ngắn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×