yêu anh qua từng bản vẽ

Chương 19: Cơn bão dự án


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Những ngày cuối cùng trước buổi thuyết trình dự án resort, bầu không khí trong công ty căng như dây đàn. Mọi bộ phận phải chạy nước rút, từ thiết kế, kế hoạch truyền thông đến tài chính.

An Nhiên cũng không ngoại lệ. Cô gần như ăn ngủ tại văn phòng, mắt thâm quầng vì thức khuya liên tục. Thế nhưng, dù mệt mỏi, cô vẫn làm việc với sự tập trung cao độ, không muốn để bản thân sơ suất dù chỉ một chi tiết nhỏ.

Buổi sáng hôm ấy, trong cuộc họp, Hoàng Nam đứng trước màn hình lớn, giọng dõng dạc:

– Đây là giai đoạn quan trọng nhất. Chỉ cần sơ suất một chút, toàn bộ công sức của chúng ta sẽ đổ sông đổ biển.

Mọi người gật đầu, không khí nặng nề đến mức có thể cắt bằng dao.

Trong khi anh đang trình bày, Khánh Vy bất ngờ chen vào:

– Tôi đã xem qua bản kế hoạch marketing mà An Nhiên phụ trách. Tôi e là có vài điểm chưa ổn. Nếu cứ giữ nguyên thế này, e rằng phía đối tác sẽ không đánh giá cao.

Cả phòng họp xôn xao. Ánh mắt mọi người đồng loạt đổ dồn về phía An Nhiên.

Cô thoáng khựng lại, nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh.

– Cô có thể nói rõ hơn về chỗ chưa ổn không? – Giọng cô bình tĩnh, nhưng tim đập mạnh.

Khánh Vy mỉm cười, ánh mắt lóe lên tia sắc bén:

– Tôi nghĩ là chưa làm nổi bật được hình ảnh “cao cấp, sang trọng” của resort. Thay vì nhấn mạnh vào trải nghiệm gần gũi thiên nhiên, chúng ta nên tập trung vào khía cạnh xa hoa, đẳng cấp để thu hút giới thượng lưu.

An Nhiên mím môi.

– Nhưng mục tiêu khách hàng của dự án không chỉ là giới thượng lưu. Họ muốn mở rộng thị trường, thu hút cả khách hàng trung lưu, những gia đình muốn nghỉ dưỡng thân thiện với thiên nhiên. Nếu chỉ chăm chăm vào sự xa hoa, chúng ta sẽ tự giới hạn tệp khách hàng.

Cả phòng im lặng. Ai cũng nhận ra đây là cuộc đối đầu căng thẳng giữa hai người phụ nữ.

Hoàng Nam cau mày, nhìn lần lượt cả hai. Rồi anh khẽ nói:

– Tôi đồng ý với An Nhiên. Tinh thần của dự án này chính là sự cân bằng: cao cấp nhưng không xa rời thiên nhiên. Khánh Vy, cô hãy xem lại chiến lược truyền thông để phù hợp hơn.

Nụ cười trên môi Khánh Vy cứng lại trong thoáng chốc, nhưng rồi cô vẫn gật đầu:

– Tôi hiểu rồi.

An Nhiên thở phào, nhưng trong lòng vẫn còn run rẩy. Cô biết, từ nay về sau, mối quan hệ với Khánh Vy chắc chắn sẽ căng thẳng hơn.

Tối đó, khi tất cả đã về, An Nhiên vẫn ngồi lại chỉnh sửa slide thuyết trình. Cửa phòng bật mở, Hoàng Nam bước vào.

– Cô vẫn chưa về sao?

– Tôi muốn hoàn thiện nốt. – Cô đáp, mắt vẫn dán vào màn hình.

Anh tiến đến gần, nhìn chăm chú. Sau một hồi im lặng, anh khẽ nói:

– Hôm nay cô làm tốt lắm.

Trái tim An Nhiên khẽ run lên. Cô ngẩng lên, chạm phải ánh mắt anh. Trong đôi mắt ấy có sự tin tưởng, có cả điều gì đó ấm áp mà cô không dám gọi tên.

– Cảm ơn anh. – Giọng cô nghèn nghẹn.

Khoảnh khắc ấy, khoảng cách giữa hai người như chỉ còn một bước. Nhưng rồi, Hoàng Nam chậm rãi lùi lại, giọng trở về bình thản:

– Nghỉ ngơi đi. Ngày mai còn nhiều việc.

Anh xoay người bước ra ngoài, để lại An Nhiên ngồi đó, lòng ngổn ngang.

Ngày thuyết trình chính thức diễn ra. Hội trường sang trọng, đầy đủ ánh đèn và máy chiếu. Các đối tác ngồi ngay ngắn hàng ghế đầu, vẻ mặt nghiêm nghị.

Khi đến phần thuyết trình của An Nhiên, cô bước lên sân khấu, tay cầm micro, tim đập dồn dập. Nhưng rồi, ánh mắt cô chạm vào ánh nhìn Hoàng Nam phía dưới khán đài – trầm tĩnh, kiên định. Ánh mắt ấy như truyền cho cô sức mạnh.

Cô hít sâu, bắt đầu trình bày. Giọng nói rõ ràng, mạch lạc, từng slide hiện lên trên màn hình lớn. Nội dung được sắp xếp logic, kết hợp giữa trải nghiệm thiên nhiên và dịch vụ cao cấp, khiến không ít đối tác gật gù hài lòng.

Khi cô kết thúc bằng một câu:

– Chúng tôi tin rằng, resort không chỉ là nơi nghỉ dưỡng, mà còn là nơi để con người tìm lại sự cân bằng trong cuộc sống.

Tiếng vỗ tay vang lên khắp hội trường.

Hoàng Nam khẽ nhoẻn cười. Lần đầu tiên, anh để lộ rõ niềm tự hào trong ánh mắt nhìn về phía An Nhiên.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×