Buổi họp kết thúc, nhưng sự căng thẳng trong không khí vẫn còn nguyên. Khi mọi người bắt đầu đứng dậy ra về, Hoàng Minh tìm cách tiếp cận Khánh An.
“Khánh An…” Anh gọi khẽ, giọng hơi ngập ngừng.
Khánh An quay lại, cố gắng giữ vẻ mặt bình thản nhất có thể. “Thầy Hoàng Minh, có chuyện gì sao?” Cô dùng giọng điệu khách sáo, như thể đây là lần đầu tiên họ gặp nhau.
Hoàng Minh thoáng vẻ buồn bã trong mắt. “Em… dạo này thế nào?”
“Tôi vẫn ổn,” Khánh An trả lời cụt lủn. Cô không muốn đào sâu vào quá khứ. “Cảm ơn thầy đã tham gia buổi họp hôm nay. Hy vọng chúng ta sẽ có sự phối hợp tốt trong dự án sắp tới.” Cô đưa tay ra, chủ động bắt tay anh một cách xã giao.
Hoàng Minh nắm lấy tay cô. Lòng bàn tay cô vẫn ấm, nhưng cảm giác xa cách lạ lùng. Anh muốn nói nhiều hơn, muốn hỏi cô về mười năm qua, về lý do tại sao họ lại chia tay một cách ngông cuồng như thế. Nhưng lời nói cứ nghẹn lại ở cổ họng.
Đúng lúc đó, Mỹ Hạnh xuất hiện, với nụ cười tươi rói. “Minh! Anh đến thật rồi! Em chờ anh mãi.” Cô ôm lấy cánh tay Hoàng Minh, rồi mới quay sang Khánh An. “Chào chị An ạ. Em Mỹ Hạnh, biên tập viên mới. Thật trùng hợp quá, bạn trai em lại là thầy giáo của đối tác chương trình chị.”
Khánh An nhìn Mỹ Hạnh, rồi lại nhìn Hoàng Minh, đôi mắt cô lướt qua vẻ mặt ngượng ngùng của anh. Mối quan hệ của họ, không phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Đây là sự thật, là hiện tại của anh. Một cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng cô.
“Ồ,” Khánh An chỉ thốt lên một tiếng, giọng khô khan. “Vậy à. Thế thì tốt quá. Hy vọng ba người chúng ta sẽ có sự phối hợp ăn ý.” Giọng điệu của cô có chút châm biếm, nhưng cả Hoàng Minh và Mỹ Hạnh đều không nhận ra.
Mỹ Hạnh vẫn vô tư. “Vâng ạ! Chắc chắn rồi! Em sẽ cố gắng hết sức để làm việc thật tốt, không làm chị An thất vọng đâu ạ.”
Hoàng Minh chỉ im lặng, cúi đầu nhìn xuống. Anh cảm thấy một sự khó xử tột độ. Anh muốn giải thích với Khánh An, muốn nói rằng mọi chuyện không như cô nghĩ, nhưng anh biết, lúc này không phải là lúc.
Những ngày sau đó, Khánh An và Hoàng Minh liên tục phải làm việc cùng nhau. Những cuộc họp về kịch bản, những buổi khảo sát địa điểm, những cuộc trao đổi chuyên môn. Khánh An luôn giữ thái độ chuyên nghiệp, lạnh lùng, không bao giờ để lộ bất kỳ cảm xúc cá nhân nào. Cô luôn gọi anh là “thầy Hoàng Minh” hoặc “đối tác”.
Hoàng Minh thì ngược lại. Anh cố gắng tìm cách tiếp cận cô, hỏi han cô về cuộc sống, về những chuyện đã qua. Nhưng Khánh An luôn khéo léo lảng tránh. Mỗi khi anh cố gắng gợi lại kỷ niệm cũ, cô lại cắt ngang bằng một câu hỏi liên quan đến công việc, hoặc một lời đề nghị kết thúc cuộc trò chuyện.
Mỹ Hạnh bắt đầu nhận ra sự khác lạ trong không khí giữa hai người. Cô để ý thấy Hoàng Minh hay nhìn Khánh An, và cách Khánh An né tránh ánh mắt của anh. Cô cũng nhận thấy Khánh An luôn có thái độ nghiêm khắc hơn với cô so với các biên tập viên khác, mặc dù Khánh An vẫn luôn công bằng trong công việc.
Một lần, Mỹ Hạnh tình cờ nghe được đoạn hội thoại giữa Khánh An và một đồng nghiệp cũ của cô.
“Chị An, chị có thấy thầy Hoàng Minh quen quen không?” đồng nghiệp đó hỏi.
Khánh An chỉ nhún vai. “Thầy ấy là giảng viên đại học mà. Chắc em cũng từng gặp ở đâu đó thôi.”
“Nhưng em có cảm giác chị An và thầy ấy có gì đó… rất khác.”
Khánh An cười khẩy. “Khác là khác thế nào? Chúng ta là đối tác công việc thôi. Em đừng nghĩ linh tinh.”
Mặc dù Khánh An đã phủ nhận, nhưng ánh mắt lẩn tránh của cô khi đối mặt với Hoàng Minh, cùng với thái độ dè chừng của Mỹ Hạnh, đã gieo những hạt giống nghi ngờ đầu tiên. Mỹ Hạnh bắt đầu cảm thấy bất an. Cô quyết định sẽ tìm hiểu về quá khứ của Khánh An, và cả mối quan hệ giữa Khánh An với Hoàng Minh.
Trong khi đó, Hoàng Minh cũng đang vật lộn với cảm xúc của chính mình. Sự xuất hiện của Khánh An đã khuấy động mọi thứ trong anh. Cô vẫn mạnh mẽ như ngày nào, thậm chí còn mạnh mẽ hơn. Nhưng ẩn sâu trong ánh mắt sắc sảo ấy, anh nhận ra có một sự lạnh lùng, một bức tường vô hình mà cô đã dựng lên. Anh muốn phá bỏ bức tường đó, muốn tìm lại Khánh An của ngày xưa. Nhưng Mỹ Hạnh, người bạn gái hiện tại của anh, đang là rào cản lớn nhất. Mối quan hệ của họ, liệu có phải là thứ anh thực sự muốn?