ám khí thiên linh cái

Chương 5: Bộ Mặt Thật Của Bà Hai


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Lời thú nhận của Thầy Bảy như một nhát dao đâm thẳng vào tim Tâm và Minh. Bà Hai... người phụ nữ với vẻ ngoài hiền lành, phúc hậu, lại chính là kẻ đã luyện Thiên Linh Cái, dùng sinh mạng vô tội của một đứa trẻ để đổi lấy tài lộc và quyền lực. Sự thật này quá kinh hoàng, khiến họ không khỏi rùng mình.

"Không thể nào... Bà Hai sao?" Tâm thì thào, mặt tái mét. Cô không thể tin được người chủ trọ mà cô luôn nghĩ là tử tế lại có thể làm chuyện tày trời như vậy.

Minh, dù là người mạnh mẽ hơn, cũng cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Anh nhìn Thầy Bảy, cố gắng giữ bình tĩnh. "Thầy Bảy, thầy có chắc không? Bà ta đã làm việc đó như thế nào?"

Thầy Bảy run rẩy, đôi mắt lão ta trũng sâu vì ám ảnh. "Đúng là bà ta... Bà ta hồi đó không phải là chủ khu nhà trọ này. Bà ta chỉ là một người đàn bà nghèo khó, tham lam. Sau khi đứa bé kia mất tích, bà ta đã tìm đến ta, cầu xin ta giúp bà ta luyện Thiên Linh Cái."

Lão già bắt đầu kể, giọng điệu run rẩy, đứt quãng, nhưng đầy chi tiết ghê rợn về quá trình luyện Thiên Linh Cái. Đó là một nghi lễ tà ác diễn ra ngay trong căn phòng số 13. Linh hồn của đứa bé bị ép buộc, bị phong ấn vào một vật thể, sau đó bị "nuôi dưỡng" bằng những nghi thức ghê rợn, đổi lại là sự phù hộ về tiền bạc, quyền lực và sự trường thọ cho kẻ luyện.

"Sau khi luyện thành, bà ta phất lên nhanh chóng. Bà ta mua lại khu nhà trọ này, trở thành bà chủ. Tiền bạc cứ thế mà đến, cuộc sống giàu sang phú quý. Nhưng linh hồn đứa bé... nó không bao giờ được siêu thoát. Nó bị kìm hãm, bị hành hạ trong chính căn phòng đó. Và cứ đến đêm khuya, nó lại khóc than, đòi mẹ, đòi được giải thoát..." Thầy Bảy nói, rồi bật cười điên dại. "Bà ta nghĩ bà ta đã kiểm soát được tất cả. Nhưng ác quỷ mà bà ta tạo ra, sẽ không bao giờ buông tha bà ta đâu! Lời nguyền sẽ giáng xuống!"

Ông Tám, sau khi nghe Thầy Bảy kể xong, mặt mũi tái mét, run rẩy không nói nên lời.

Minh và Tâm cảm ơn Thầy Bảy, rời khỏi ngôi nhà hoang với một nỗi sợ hãi tột cùng. Mọi thứ giờ đã rõ ràng. Tiếng khóc trẻ con ám ảnh, sự lạnh lẽo bất thường, và những hiện tượng siêu nhiên trong căn phòng số 13 đều là do linh hồn của đứa bé bị kìm hãm bởi Thiên Linh Cái mà Bà Hai đã luyện.

"Giờ chúng ta phải làm sao đây anh?" Tâm hỏi, giọng run run. "Bà Hai... bà ta vẫn đang ở trong khu nhà trọ."

Minh siết chặt tay. "Chúng ta không thể bỏ mặc linh hồn đứa bé. Chúng ta phải tìm cách giải thoát cho nó. Nhưng trước tiên, chúng ta phải đối mặt với Bà Hai."

Anh biết, việc đối đầu với Bà Hai sẽ rất nguy hiểm. Bà ta đã luyện Thiên Linh Cái, chắc chắn không phải là một người phụ nữ yếu đuối bình thường. Và bà ta sẽ không dễ dàng từ bỏ thứ đã mang lại cho bà ta quyền lực và tài lộc.


Trở về khu nhà trọ, Minh và Tâm quyết định hành động ngay. Họ không thể chờ đợi được nữa. Họ đi thẳng đến phòng khách của Bà Hai.

Bà Hai đang ngồi xem tivi, vẻ mặt vẫn hiền lành như mọi khi. Khi thấy Minh và Tâm bước vào, bà ta khẽ mỉm cười. "Hai đứa về rồi sao? Có chuyện gì mà nhìn mặt nặng trĩu vậy?"

"Bà Hai, chúng cháu có chuyện muốn hỏi bà." Minh nói, giọng trầm tĩnh, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào đôi mắt u ám của bà ta.

"Chuyện gì?" Bà Hai hỏi, nụ cười vẫn giữ nguyên, nhưng ánh mắt khẽ lóe lên sự đề phòng.

"Chuyện về Thiên Linh Cái." Tâm thốt lên, không thể kìm nén được nữa. "Chuyện về đứa bé đã bị bà luyện thành Thiên Linh Cái trong căn phòng số 13!"

Ngay lập tức, nụ cười trên môi Bà Hai tắt ngúm. Khuôn mặt bà ta trở nên trắng bệch, đôi mắt híp lại, ánh sáng u ám trong đó càng trở nên rõ rệt. Không khí trong phòng đột nhiên trở nên lạnh lẽo.

"Hai đứa... nói gì vậy?" Giọng Bà Hai trở nên khàn đặc, không còn sự hiền lành thường ngày. "Đó là những lời vu khống! Đừng có nói bậy!"

"Bà không cần chối cãi nữa!" Minh nói, ánh mắt đầy sự phẫn nộ. "Chúng cháu đã biết hết mọi chuyện. Ông Tám đã kể, và Thầy Bảy cũng đã nói ra sự thật. Bà đã dùng sinh mạng của một đứa bé vô tội để luyện Thiên Linh Cái, để đổi lấy tài lộc và sự trường thọ!"

Khuôn mặt Bà Hai méo mó đi. Gân xanh nổi lên trên trán. Đôi mắt bà ta đỏ ngầu, không còn chút vẻ hiền lành nào, mà thay vào đó là sự điên dại và tàn độc.

"Ha ha ha!" Bà ta đột nhiên bật cười, tiếng cười the thé, ghê rợn vang vọng khắp căn phòng. "Đúng vậy! Chính là ta! Ta đã làm! Ta đã có được tất cả! Các ngươi thì biết gì về sự nghèo đói, sự bất lực? Ta phải làm vậy để sống sót! Để có được những thứ mà ta muốn!"

Ánh mắt Bà Hai quét qua Tâm và Minh, đầy vẻ khinh miệt và thù hằn. "Các ngươi nghĩ các ngươi có thể làm gì ta? Thiên Linh Cái đã bảo vệ ta! Không ai có thể chạm vào ta đâu!"

Minh và Tâm rùng mình trước bộ mặt thật của Bà Hai. Bà ta không còn là người phụ nữ hiền lành, mà là một kẻ đã biến chất, bị lòng tham và tà thuật nuốt chửng.

Bỗng nhiên, Bà Hai vung tay. Một luồng khí đen kịt từ trong người bà ta bùng phát, mang theo mùi máu tanh và một tiếng khóc trẻ con vọng lại. Luồng khí đó biến thành những sợi dây vô hình, lao thẳng vào Minh và Tâm, muốn siết chặt lấy họ.

"Cẩn thận!" Minh hét lên, kéo Tâm lùi lại. Anh ta cảm nhận được một sức mạnh kỳ lạ từ luồng khí đó, không phải là linh lực hay võ công, mà là một thứ gì đó tà ác, ghê rợn hơn nhiều.

"Các ngươi sẽ phải chết! Chết hết đi! Để không ai có thể làm phiền ta! Ha ha ha!" Bà Hai cười điên dại.

Cuộc đối đầu trực diện giữa Tâm, Minh và Bà Hai, kẻ luyện Thiên Linh Cái, đã chính thức bắt đầu. Đây không chỉ là một cuộc chiến giữa người và người, mà còn là một cuộc chiến chống lại tà thuật, chống lại lòng tham và sự trả giá kinh hoàng của những linh hồn bị kìm hãm.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.