bóng lưng trên đường đêm

Chương 28: Tin dữ từ bệnh viện


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một buổi sáng ảm đạm, bà Năm hàng xóm kiên quyết chở người mẹ lên bệnh viện huyện để làm xét nghiệm, sau khi thấy bà ho ra máu nhiều hơn. Thằng bé nằng nặc đòi đi theo, dù mẹ gạt đi, nó vẫn bám chặt yên xe, gương mặt lo lắng đến xanh xao.

Bệnh viện đông đúc, hành lang đầy mùi thuốc sát trùng và tiếng giày dép dồn dập. Người mẹ ngồi chờ, đôi bàn tay đan vào nhau, run rẩy. Thằng bé ngồi bên cạnh, liên tục nhìn mẹ rồi nhìn về phía phòng khám, tim đập dồn dập như trống trận.

Cuối cùng, bác sĩ gọi vào. Một người đàn ông trung niên, đeo kính, lật xem kết quả chụp phim phổi và xét nghiệm máu. Ông trầm ngâm hồi lâu, rồi đặt hồ sơ xuống bàn, giọng chậm rãi nhưng kiên quyết:
– Chị bị lao phổi nặng, lại để lâu ngày không chữa trị. Nếu không nhập viện điều trị sớm, rất nguy hiểm đến tính mạng.

Không gian như đặc quánh lại. Người mẹ chết lặng, đôi môi mấp máy mà không thốt nổi lời nào.

Bác sĩ nói tiếp, giọng dứt khoát:
– Chi phí điều trị không nhỏ, cần thuốc đặc trị và thời gian nằm viện dài ngày. Nhưng đây là con đường duy nhất. Nếu chần chừ nữa… e là sẽ muộn.

Thằng bé ngồi kế bên, toàn thân run lên. Nó nhìn sang mẹ, bắt gặp đôi mắt bà đỏ hoe, ánh lên nỗi sợ hãi lẫn bất lực. Trong khoảnh khắc, nó thấy mình như ngã xuống vực sâu.

– Thưa bác sĩ… – giọng nó nghẹn lại – Nếu… nếu tụi con không có nhiều tiền thì… có cách nào khác không ạ?

Bác sĩ im lặng một lát, rồi đặt tay lên vai nó:
– Con trai à, sự sống của mẹ quan trọng hơn tất cả. Con phải tìm mọi cách để đưa mẹ vào điều trị. Đây là cơ hội cuối cùng.

Khi ra khỏi phòng khám, hành lang bệnh viện dường như dài vô tận. Người mẹ cố gượng cười, nắm lấy tay con:
– Con đừng lo, mẹ sẽ ổn thôi. Mẹ chỉ cần thuốc vài hôm là khỏe lại.

Nhưng đứa bé nhìn sâu vào mắt mẹ, lần đầu tiên cảm thấy rõ rệt: Mẹ đang nói dối.

Trái tim nó siết chặt, một nỗi sợ khôn tả lan khắp cơ thể. Trong đầu, chỉ vang lên duy nhất một điều: “Mình phải cứu mẹ… bằng bất cứ giá nào.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×